Page 443 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 443
- Anh đang ở đâu mà áo quần coi bộ... ! sửa máy tàu. Ông ta khoe khoang:
Tóc tai, râu ria, mặt mũi... ‘tèm lem’ quá - Loại máy nào, cũng là đồ bỏ. Nói nhỏ
vậy?! chú mày nghe. Tao đang chuẩn bị đưa cả gia
Lời của Lan đi vào tâm khảm Tư như đình đi đây. Tất cả lo xong hết rồi. Chỉ còn
những mạch nước ngầm li ti chảy chầm cần người phụ tá... tài công thôi!
chậm vào từng thớ thịt. Tư xúc động thấy rõ. Qua vài chai 33, ông Dư chịu nhận Tư
Nhưng với sự tự trọng cố hữu của một con phụ việc. Với điều kiện làm không công, chỉ
người đã dạn dày trong lửa đạn, bị trui rèn cơm ngày hai bữa thôi! Và khi đi, phụ trách
trong trại tù cải tạo, bị lọc lừa nơi "thiên lái tàu!
đường cộng sản", Tư dè dặt: Sau một thời gian, biết ông Dư, người
- Dạ, tôi vẫn chưa có nơi nào cho tạm tham công cướp việc, bóc lột quá mức, và sự
trú. Cô biết đó! Xin tạm trú, thì nó đòi giấy hứa... vượt biên, ngày càng xa vời, Tư chán
chứng nhận việc làm. Xin việc làm, thì nó nản trở về Sài gòn tìm phương thế khác.
hỏi tờ Hộ khẩu! Cuối cùng... mình vẫn phải Ðể có được một tấm giấy Chứng Nhận
lang thang đầu đường xó chợ. Vẫn... công nhân viên, Tư lần mò đến một Tổ Hợp
Không chờ nghe hết câu nói, Lan đứng Tăm Tre ở Ngã Năm Chuồng Chó. Vô tình,
lên, bước vào trong nói chuyện với một gặp Trịnh Công Sơn. Tuy xa cách hơn 10
người đàn bà, rồi trở ra với quần áo màu đen năm, nhưng nhạc sĩ họ Trịnh vẫn nhận ra
bó sát, làm nổi bật thân hình thon gọn: Tư, người bạn dạy chung trường ở Lâm
- Anh Tư nè! Bữa nay, anh có thể tạm ở Ðồng ngày nào! Cái thời mà họ Trịnh còn
đây. Tắm rửa! Qua anh Hồng cắt tóc, cạo làm nhạc tình, mang về Sài gòn, năn nỉ
râu! Bây giờ, em đi chợ. Một lát, em về liền! Thanh Thúy hát, Thanh Thúy chê... quê.
Ở nhà có chị Ba. Anh đừng ngại nha! Trịnh lại phải lần mò lên Ðà Lạt ra mắt
Nói xong, Lan đẩy xe ra, đi liền. Chị Ba, Khánh Ly, Khánh Ly... "quỳ" (Oui, tiếng
người đàn bà trung niên, mở lời: Pháp, vâng, chấp nhận). Rồi... mê "Người
- Chào cậu! Phòng tắm phía sau! Khăn em gái Việt Nam... khói vàng" Khánh Ly,
lông, xà bông và bộ quần áo pyjama của đến đổi bỏ trường, bỏ lớp cho các bạn dạy
thằng Minh chưa mặc, cậu lấy mặc đỡ! liền tù tì. Và sau 1968, về thăm nhà và ăn
- Dạ, cảm ơn chị! Tết tại Huế chạy theo Hoàng Phủ Ngọc
... Tường, trở mặt... phản chiến "mất dạy"
Những ca nước mát lạnh được xối lên, luôn! Ông nhạc sĩ Trịnh, cán bộ đặc công,
chảy dài, đẩy những bọt xà bông Dove thi lúc này vừa được Ðảng "vắt chanh bỏ vỏ",
nhau ngún nguẩy chạy ngoằn ngoèo xuôi phải chạy vòng ngoài để kiếm ăn. Ông chán
xuống sàn nước. Tư nhìn ra khung cửa hẹp. đời. Nhậu liên miên. Lè nhè với điếu thuốc
Những cụm mây trắng lững lờ từ dưới biển suốt ngày. Ông giao cho Tư một chiếc xe
trôi ngược về. "lô-bồi" 18 bánh, lái lên Ðắc Nông, Ðắc Suk
Khi rời khỏi ông Sáu Râu, người chủ tàu chở lồ ô về cho thợ chẻ làm tăm tre.
chuyên lợi dụng nhãn hiệu đang làm mọi Gặp khi mùa mưa lũ, đường trơn trợt,
người mong cầu ‘xuất ngoại’ để ‘hốt tiền’ và vượt qua suối, qua đèo, lên ghềnh, xuống
‘gạt tình’, Tư vào Xóm Lưới tìm người bạn thác, cũng như bao chiếc xe khác, Tư và
tù chung trại cải tạo Trảng Lớn; nhưng tìm người phụ xế phải dùng đến dây xích làm
không được. "trơi" cột vào các gốc cây cổ thụ, giữ kềm
Trong một quán nhậu bình dân trên xe lại cho khỏi tuột giốc, rơi xuống hố bất
đường Lý Thường Kiệt, Tư làm quen với cứ lúc nào. Từ chết đến bị thương. Thêm cái
ông Dư, người cụt mất bàn tay phải, chuyên lạnh giá thường trực từ mưa như trút
441

