Page 444 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 444

nước, cái  rét  buốt  từ  sương  núi  rừng...  Hai   Long  đến  Neak  Luong.  Nhờ  anh  Sa  biết
               hàm răng đánh vào nhau khua lụp cụp, lặp           tiếng Miên, dạy trước cho Tư vài câu thông
               cặp, không ngơi nghỉ! Xương quai hàm mỏi           thường,  nên  đã  đến  Phnom  Penh  (Nam
               đến độ tê cứng, không còn nhai bo bo được!         Vang) sau những hồi bị trạm kiểm soát chận
                   Nhưng bù lại, mỗi khi xe về đến Tổ hợp,        xét run cầm cập, muốn đứng tim !
               nằm  trong  khu  Trường  Hành  Chánh  Tài
               Chánh cũ, nếu gặp ông chủ, chắc chắn y như            Ðất nước Cao Miên, hoặc Cam Bốt ngày
               rằng, 10 lần như chục, họ Trịnh bắt Tư phải        trước, bây giờ với tên gọi Kamphuchia, cũng
               đi uống... rượu đế. Cái quán cốc của o Huế,        là lạ, độc đáo. Những mái chùa nhọn hoắc
               trên  đường  Kỳ  Ðồng,  có  tiết  canh  vịt,  có   nhiều vô số. Ði đâu cũng thấy  chùa. Ðúng
               thuốc lào ba số 8, những món nhắc nhở cảnh         với tên Xứ Chùa Tháp. Về đêm, dọc hai bên
               nhà tan cửa nát, "xác người trôi sông, phơi        bờ  sông  Bốn  Mặt  trước  cung  điện  Hoàng
               trên  ruộng  đồng"...  do  "đại  bác  ru  đêm"     gia, đến chợ Cũ, Chợ Ô-Rư-Xây, vận động
               trong  những  ngày  "Tổng  Công  Kích  Mậu         trường  Olympic,  chạy  dài  đến  Cầu  Sài
               Thân 68", "Mùa Xuân Ðại Thắng 75" kinh             Gòn...  những  ngọn  đèn  dầu  leo  lét  của
               hoàng bởi Cộng Sản gây nên!                        những hàng bán cơm, chè, cháo, bánh trái...
                   Tư rùng mình!                                  bày la liệt. Ðặc biệt món "num bờ chóc" với
                   Nhưng rồi, dù phải trải qua những chuỗi        mắm  "bồ  hóc"
               ngày  dãi  gió  dầm  mưa,  Tư  vẫn  thấy  con      khó  quên.  Còn
               đường trốn thoát khỏi địa ngục trần gian này       giải  khát  bằng
               vẫn mù mịt, ngày càng xa tầm tay.                  nước    thốt   nốt
                   Than thở với anh bạn tù Tập trung Cải          tươi. Ôi, ngọt lịm
               tạo, tại Thành Ông Năm và rồi đày ra Phú           đến tận tim non!
               Quốc, về tình cảnh mình, anh Lê Châu Sa,
               người ở cư xá Vĩnh Hội, Quận Tư. Anh Sa               Sau  vài  ngày
               rủ Tư đi đường bộ Kampuchia. Không cần             làm  quen  với  thủ
               phải suy nghĩ, Tư mừng hết lớn, bỏ nghề lái        đô xứ này, anh Sa
               xe, trốn đi theo anh Sa ngay.                      đưa  Tư  ra  ga  xe
                   Trước 75, Tư thường chạy xe Vespa về           lửa.   Rời   Chợ
               Bạc Liêu thăm bà con, có khi đi xuống tận          Mới,  dọc  Sông
               Cà Mau, hoặc về Rạch Giá qua Hà Tiên đi            Tông  Lê  Sáp  con  tàu  của  thời  đệ  nhứt  thế
               săn bắn dưới biển; nhưng Tư chưa ghé Châu          chiến,  gầm  gừ  chạy  hướng  về  Battambang
               Ðốc. Ðường từ Ngã Ba Lộ Tẻ trở nên quá             (Cây Gậy Gẫy). Qua hai đêm sau, hai người
               xấu! Ðầy ổ gà, ổ voi, cát bụi mịt mù!              bạn  đã  đến  Si-xà-phôn,  một  phố  nhỏ  gần
                   Trong khi chờ đợi chuyến tàu đêm qua           biên giới Thái Lan. Mướn người dẫn đường
               Miên,  Tư  đi  với  anh  Sa  ra  chợ  Châu  Ðốc    bằng xe bò, băng rừng vượt biên giới! Mưa
               xem  cho  biết.  Một  hàng  con  gái...  bán  rắn   như cầm chỉnh đổ. Rừng đêm càng lúc càng
               với  bao tay kéo dài  tới  cùi  chõ!  Tư không     tối tăm mặt mày. Người đi sau không trông
               khỏi ‘"é mắt" khâm phục! Những hàng bán            thấy  người  đi  trước!  Và  rồi,  sáng  ra,  Tư
               mắm  Thái,  bay  mùi  rất  đặc  biệt  khiến  Tư    được...  "chuyên  gia  Việt Nam"  "đón  tiếp
               nuốt  nước  miếng.  Anh  Sa  và  Tư  ghé  hàng     niềm  nở"  bằng  một  trận  đòn  nên  thân  để
               bún  mắm!  Quá  đã!  Quá  ngon!  Ngon  hơn         khảo vàng. Cuối  cùng, mình trần thân trụi,
               quán Mắm Và Rau đường Trần Quang Tiên              Tư bị tống khứ ra khỏi đồn với thân thể mập
               ở Chợ Cầu Kho, Sàigòn nhiều!                       phì  vì  những  vết  sưng  bầm  tím.  Anh  Sa,
                   Tối hôm đó, xuống tàu vượt sông Cửu            không thấy mặt ở đây, chắc là đã vượt thoát!



                  442
   439   440   441   442   443   444   445   446   447   448   449