Page 447 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 447
- Anh buồn ngủ chưa? Em muốn nói Sống giữa quê hương mình, không nơi
chuyện với anh. Nhưng thôi để mai đã! Anh nương tựa
đi ngủ đi! Chúc Anh ngủ ngon! Bên cạnh bà con mình, không ai dám
Tư gật đầu: chứa!
- Cảm ơn Chị Ba! Chúc chị Ba ngủ Tuy được nằm trên chiếc đi-văn bằng
ngon! Chúc cô... ngủ ngon! ván gõ, mát lạnh, có gối cao còn thơm mùi
... vải mới, có chiếc mền con mèo vừa tháo bọc
Thằng Minh ngáy khá lớn. Ðôi khi còn nylon tỏa hơi ấm áp, nhưng khúc phim
nghiến răng trèo trẹo! Tư kéo tấm chăn lên không có đạo diễn, không có chuyên viên
tới ngực. Mắt nhìn lên trần nhà! Mùi hương thu hình, thu âm... cứ cắt đi, quay lại từ đầu
thoang thoảng! Tiếng nhạc từ phòng Lan hoài!
vọng ra nghe như một lời than vãn. Tư lắng Vô gia cư! Vô nghề nghiệp! Lan, một cô
tai nghe. Dường như bản nhạc Trăm Nhớ gái đang độ xuân sắc, tràn đầy nhựa sống,
Ngàn Thương của Lam Phương. Giọng nữ làm sao có thể chấp nhận mình được! Hơn
hát: nữa, chung quanh nàng biết bao nhiêu người
- Mất anh rồi xa anh rồi Hoa đã tàn đang bủa lưới giăng câu. Chắc chắn, nàng
nhụy đã hai. Chiều hôm nay trời thanh chỉ ‘"thương hại" mình thôi!
vắng Em đi về về với ai. Một người đi một Chắc vậy! Ðúng như thế! Tư mỉm cười!
người sầu. Nhìn hoa úa buồn về mau. Ðôi ...
chân mòn tìm dư âm hè hố vắng. Lòng còn
thương tình còn nồng mà đêm nhớ ngày chờ - Có gì vui mà làm anh cười hoài vậy?
mong. Bao thu rồi nhìn lá chết rơi ngoài Tư giật mình trước ánh mắt nhìn như soi
sông... mói của Lan:
- Hổng có gì đâu cô!
Tiếng đồng hồ tích tắc! Tiếng con thăn - Chắc là có mà! Anh nói đi! Em muốn
lằn tặc lưỡi! Tiếng xe ngoài đường thỉnh nghe anh nói!
thoảng chạy vụt qua! Rồi tiếng gà gáy ó o. Tư kéo ghế ngồi cho hơi khuất ánh đèn
Tiếng chó sủa gâu gâu! Tạo thành một bản lờ mờ của quán Cà-phê Nhạc, kế bên Bạch
hòa âm buồn vui lẫn lộn như lòng Tư đêm Dinh - Dinh Ông Thượng, về đêm. Chàng
nay! nghĩ cũng nên nói cho Lan biết cảm tưởng
- Lời của bản nhạc hay tâm sự của Lan!? của mình: “ Thật tình mà nói...”
Nàng không tỏ lời trực tiếp. Là con gái đoan Lan ngắt ngang, tinh nghịch:
trang, là một con người có phẩm hạnh, Lan - Bộ chớ bấy lâu nay, anh Tư không thật
không dám biểu tỏ bằng lời, mà bằng hành tình hả?
động! Những cử chỉ của Lan trong buổi gặp Tư bất ngờ, hơi khựng: “ Ðâu phải!”
đầu, ngày qua, đêm nay, không còn nghi Lan cười:
ngại gì nữa về chân tình của nàng đối với - Hổng phải thì nói tiếp đi. Ai biểu anh
mình. Thương hại? Thương yêu? Ðúng? ngập ngừng làm chi!
Sai? Tư nhìn hàng bông sứ nửa tối nửa sáng
Tư không dám nghĩ tiếp. ánh đèn màu lung lay gió biển:
- Dẫu sao mình cũng phải giữ phận. - Tôi muốn nói, cảm ơn cô Lan rất nhiều.
Phận một con người sa cơ thất thế! Con chó Cô đã giúp cho tôi ăn ở hơn sáu tháng nay
hoang chạy ngoài đường còn dám ngẫng cao một cách bình yên. Cơm no áo ấm. Nhất là
cổ sủa vài tiếng, nếu có ai "đá động" đến nó! không bị công an xét hộ khẩu. Ðầu óc bớt
Còn chàng? Hoàn toàn không dám! căng thẳng. Người khỏe ra!
445

