HOA CÀI ĐẦU SÚNGTôi không là thi sĩ
làm sao ru với gió.
Trăng sáng đáy hồ
Thêm nhớ Trường Canh.
Ngàn năm mây bay, bay tận trời xanh.
Hạc vàng đã về Thiên thai từ dạo đó.
Một đêm cuối Thu đầy trời mây gió.
Dừng quân nơi xóm nhỏ,
Tôi gặp người em gái dáng gầy gầy,
Vẻ mặt buồn điểm chút thơ ngây,
Mắt long lanh, nét sầu chưa vắng
Hạt chuỗi den ôm vòng cổ trắng,
Tóc mây dài phủ kín bờ vai.
Hoa ghen, cá lặn, nhạn rơi.
Nhìn xa xăm giọng buồn em nói:
Chiến tranh lâu dài dân tộc lầm than,
Bá tánh điêu linh, xứ sở hoang tàn.
Mạng người lá rụng, thu dài biền biệt.
Em trai nhỏ thấy quân về vui khôn xiết,
Anh của em, anh lính Cộng hòa.
Vì Tổ quốc, vì Danh dự, vì Trách nhiệm.
Mưa bôm bão đạn xông pha,
Đem sinh mạng đổi Tự do-Dân chủ.
Ngày đêm đối mặt quân thù,
Ta và mi một còn, một mất.
Tinh cầu này không sống sót cả hai.
Bước quân hành, nam bắc đông tây.
Góp sức trai dời non lấp biển.
Trót sinh ra trong thời chinh chiến,
Dưới bóng cờ vang tiếng quân ca.
Khắp bốn phương đâu cũng là nhà.
Gặp em hôm đó hôm sau như vĩnh biệt.
Tôi theo đoàn quân bắc nam chinh chiến.
Hình bóng em lưu luyến mãi trong lòng.
Và cũng từ đó
Tôi nơi rừng sâu, gió núi mưa ngàn.
Em nơi xóm nhỏ, diêu tàn hoang vắng.
Kỷ niệm đầu đời bờ môi cay đắng.
Hẹn ngày về ắt hẳn còn xa.
Mỗi độ thu sang ngàn cây trút lá.
Mây tím ngang trời, buồn bã không gian.
Đêm lại đêm khắc lụn canh tàn.
Trăng nửa mảnh vàng, lững lờ treo đỉnh núi .
Trong mơ như tiếng Oanh đang gọi.
Thấp thoáng xa gần lui tới gót sen.
Ngoài kia
Khói lửa mịt mù.
Chiến trường tử thần đang hẹn.
Thây phơi đầy đồng máu đỏ thành đen.
Lệnh Trung ương, bưng tai như tiếng sét
Buông súng. Đoạn trường.Từ đây giả biệt.
Bồ câu trắng, sứ giả hòa bình, biến mất phương xa.
Về đây những kênh kênh, diều hâu, quà quạ.
Trên dưới đầy trời rúc rỉa thây ma.
Súng vẫn nỗ nhưng tiếng kêu hơi lạ.
Thay pháo đưa Tướng quân mãn số về trời.
Từ đây biền biệt muôn nơi !!! ???
Chốn rừng sâu,trong sương mù, bóng người ẩn hiện.
Đã qua rồi một thời chinh chiến.
Vật vờ như hồn phách ma trơi.
Đêm sói tru, ngày khỉ múa ngoài trời.
Ngoảnh nhìn lại chẳng biết mình là người hay thú.
Nhưng trong tim vẫn còn ấp ủ
Kỷ niệm đầu đời chẳng dễ phôi pha.
Gió núi, mưa ngàn, thu đến, thu qua.
“Tội” rửa sạch nơi vũng bùn ô uế.
“Gặp thời thế, thế thời phải thế”.
Mây trắng đỉnh cao, thôn xóm làng quê
Xót thương, không hẹn ngày về.
Nhìn xa xăm biên thùy, quan tái,
Đường nay đi muôn vạn chông gai.
Phải vững bước, bước lên, đừng lui lại.
Chí không thành, vứt bỏ đời trai.
Một đi không lại.
“Chốn trần ai, ai dễ biết ai”.
Dòng thời gian vô tình trôi, trôi mãi.
Và cũng chiều thu não nùng tê tái.
Cũng trong xóm nhỏ
Gặp lại em tóc đã hai màu.
Am thiền, tràng hạt, áo nâu.
Đã chua chát, gieo thêm chi cay đắng.
Tôi sững sốt, bàng hoàn, chết lặn.
Thân ngàn vàng núp bóng Từ Bi.
Và cũng từ đó tôi hay suy nghĩ.
Bóng hình em len lén vào tim.
Chốn phong trần tóc đã hoa râm,
Biết bao lần vào sanh ra tử.
Đối mặt quân thù, loài thú dữ,
Vẫn thảng nhiên chưa thấy sợ một lần,
Nhưng trước em tôi yếu đuối hoàn toàn.
Thấy hốt hoản muốn tìm lối thoát,
Nhưng trễ rồi, tình yêu đã xé nát
Con tim này từ thuở mới gặp em.
Vắng người yêu muôn dăm xa tìm,
Vì mỏi gối sông Tương rơi lệ.
Cao xanh hỡi ! tình yêu kim cổ
Có chuyện nào mắt lệ chẳng tuôn.
Nơi Thiên cung xin hỏi Ngưu lang
Yêu Chức Nữ vì sao bị đọa.
Chàng lẫn thiếp hai người hai ngả.
Và mỗi năm chỉ gặp một lần.
Chiếc cầu Ô qua dãi sông Ngân,
Nước mắt nóng tuôn rơi lả tả.
Nơi cung Quản Hằng Nga buồn bã
Mấy ngàn năm chưa ngủ với chồng.
Thương thay cho kiếp má hồng,
Mày râu khổ lụy cũng không khác gì.
Cuối đời ôm mối tình si.
Gốc đa ngồi mãi chờ gì cuội ơi?
Tôi như thằng Cuội
Dưới gốc cây đa
Yêu người đàn bà
Tim như sắt đá
Tình này nghiệt ngã
Giết chết đời tôi
Nhắm mắt buông trôi
Chớ nên để dạ.
Cuội ơi! tuổi Cuội đã già,
Cớ sao dưới Thế người ta gọi thằng,
Hay là khi dễ Cuội chăng?
Vì yêu nên Cuội trở thành ngu si.
Thà Cuội chết đi, đừng chờ đừng đợi,
Đợi làm gì cho đời Cuội khổ đau.
Thương em tôi không cần chi cả,
Xin một lời cho thỏa lòng nhau.
Kiếp này tóc đã thay màu,
Non thần đỉnh Giáp có cầu mà chi.
Và sau đó mỗi khi gặp lại,
Nhìn nhau bằng “ánh mắt chưa quen”.
Chốn bụi hồng lắm chuyện đảo điên.
Cũng bỡi ông Tơ bà Nguyệt xe sai mối chỉ.
Tôi oán ông Tơ
Tôi thù bà Nguyệt
Từ đây tôi quyết
Thiêu ruội tơ hồng
Mối chỉ xe lầm
Đời tôi tan nát
Một lời dứt khoát
Xin lỗi nhân gian.
Nếu Ông Bà vẫn cứ làm càn
Sẽ bị tống khỏi thế gian lập tức.
Ông Tơ ơi! Bà Nguyệt hỡi !
Vì uất ức nên dọa đấy thôi.
Xin Ông Bà cứu vớt đời tôi.
Buộc mối dây em và tôi cho chặt.
Tôi vẫn biết tình này là chua chát.
Nhưng đẹp vô cùng chẳng khác bài thơ.
Yêu làm chi, cho tim anh tan vỡ.
Thương làm gì, cho khổ sở đời em.
Thà rằng cách mặt khuất lòng
Trần gian hết kiếp là xong nợ đời.?
Và em hỡi! nếu mai này gặp lại,
Mắt nhìn nhau đừng gọi cố nhân.
Vui chi Đào tím, Cúc vàng!?
Lựu khoe sắc thắm, Mai tàn xuân qua.
Em vui năm tháng cửa Già.
Thu sầu, Đông nhớ riêng ta cõi trần.
Ngày mơ màng, đêm tỉnh giấc,
Gọi tên em, gọi mãi tên em.
Lòng đau nhớ qúa đi tìm
Thiền môn khóa chặt mịt mù khói mây.H.O.-8
Thơ cũ 2013
Thơ cũ 2012
Thơ cũ từ 2011...
Cám ơn Sương
Hình ảnh một mùa xuân
Lời trần tình của gái điếm
Chàng là thơ
Dưỡng sức thôi
Viết để nhớ
ngày nhập ngũ
Giáng sinh
nguyện cầu
Cảnh cũ tình xưa
Chiếc xuồng
quê hương
Tình bạn
Thương nhớ MẸ
Đắng nhớ thương
Hào
quang người lính Cộng Hòa
Tôi yêu nước Mỹ
Đợi
Bài thơ Xuân kỷ niệm về cây trái miền nam
Tình người em gái thời chinh chiến
Tình mùa chinh
chiến
Tạ ơn đời
Tám chữ viết cho
em
Học làm thơ
Tình gởi trong
thơ
Ước nguyện
Thương nhớ hoài
mơ
Tình đẹp trái
tim mồng tơi
Giờ đã điểm
Sinh nhật
Tiếc thương Cụ Ngô
Nghe dân chửi mát
Mãi mãi bên em
Buồn rơi.... đời
vui
Nhớ hoài áo trắng
Màu thanh bình
Lệ đá buồn
Tình nhớ
Hãy sáng suốt
Nhớ thuở ngày xưa
Đốt đuốc tìm Tự Do
Một thời oanh
liệt
Thơ viết cho người
Anh nhớ mang cho
em
Cõi trần ai
Chửi thẳng
Dòng sông năm nào
Báo ơn người
Đơn phương
Viết cho cô giáo năm
xưa...
Về quê hát khúc Khải
Hoàn
Chờ nhau
Tổ cha bọn bán nước
Xinh tuổi xuân thì
Cõi người ta
Mười sáu chữ "tồi" và
bốn "dốt"
Rồi mai đây
Phải giữ quê
hương
Giỗ chung
Có anh
Thất ngôn viết
cho em
Chiều qua thánh
địa
Khóc bạn
Vần vũ trời Nam
Cuốn phim quay
lại
Thơ cay - Bóng đêm
Thơ tình Hiền Khô
Nghĩ về Đất Nước &
Tổ Quốc
Sống cõi âm
Bát Khuất... Bất Khuất...
Một nửa
Tình đẹp đất
Tây Ninh
Cảnh của đời
thường
Xin đừng hỏi
Ôi!
Ngậm ngùi...
Viết gởi anh
Mùa Thu ký ức
Ngậm ngùi
Bán nước...
Hương tóc buồn
Lòng ước tình mơ
Bài thơ ấy
Hoa cài đầu súng
Một ngày của ta
Chùm thơ "Kí ức tình
xưa"
Tình đẹp mùa
nhãn chín
Giọt hồng sương
Nhắn ai
đi về đất phương Nam
Thương nhớ ngậm
ngùi
Ngồi ăn mà nhớ
Xin cứu lấy
con dân VIỆT NAM
Gặp lại người
Khóc cho quê hương
39 năm tôi vẫn
khóc
Thơ tôi viết
Món quà từ
Brasil
Giã biệt
Đi với mưa Thu
Nối tiếc
Những chiều mưa
Muỗi trong tù
Anh... nhớ
mang về cho em
Nói với đầu gối
Ý giữa rừng
Đôi dòng
cảm nghĩ về thơ Dư Thị Diễm Buồn
Giã từ Kontum
Cất bước sang
ngang
Có những người
Cha
Cảm tạ miền Nam
Nhớ mùa hoa Phượng
Ta về em nối lại
dòng thơ
Thư cho con
Đối diện quân
thù phú
Xin ngồi xuống đây
Con đường kỷ
niệm
Tiếng thét gào
Bài thơ gửi bạn
Ngược gió
Hiu quạnh
Đêm trong thung
lũng
Bên bờ sinh tử
Mộ gió
Mời bạn hãy cùng tôi
Thân
phận
Thu sầu
Hương tràm thương nhớ
Thương cô gái Sóc
Trăng
Cả nước ngán ngẩm
Anh loạn thị rồi
Đường đời đổi thay
Ray rứt biển đông
Nhắn ai đi về đất
Phương Nam
Ngồi xuống đây
Quê hương còn lại
Hứa với tao
Lửa đã bùng lên
Áo tím mẹ hiền
Đôi mắt buồn
Trăng buổi đoàn
viên
Vẫn hoài ý nhớ
Thề hứa
Mùa hoa khế
Hạt cát Trường Sa
Nỗi buồn phố cũ
Nhớ vầng trăng
thềm cũ
Giọt buồn
Lá thư tình cũ
Mẹ ơi!
Chỉ một mình em hiểu
Góp lửa chị em ơi!
Sông Bến
Hải chia đôi tình mẫu tử
Chúa Phật đâu rồi ?
Bức tranh quê
Khi mầy về...
Diễm diễm tình em
Nhớ Sóc Trăng
Non sông gấm vóc
10 thương xứ
Bạc quê tôi
Hè
Cali
Chút tình cho
Thủ Đức
Một thoáng ngày
xưa
Danh
Niềm đau dân tộc
Như giọt sương
buồn
Thơ viết trong tháng
ba
Tạ ơn chiến sĩ VNCH
Cuộc đời
Chuyến xe
kỷ niệm Bạc Liêu
Gởi người dưới mộ
Ải Nam Quan
Ghét yêu!
Thương thời áo
trắng
Hồng sương
Chạnh lòng hương
xưa
Thương cô gái Bạc
Liêu
Hà-nội bây giờ...
Về lại tim
Sao anh
không về thăm Tiền Giang
Xuân này cháu
không về
Em yêu dấu, khi chúng
mình già
Viết gửi em ngày
Valentine
Chung thủy
Thơ tình - Đáng yêu
Trời cao có mắt
Tình xuân ray
rứt
Hoa tím rau
muống
Đón xuân này
tôi nhớ xuân xưa
Nói với con
Hoa tuyết
Tâm khúc gửi em
Chùm thơ xuân đầu năm
Thơ mồng 5 tết Giáp
Ngọ
Ôi! Thời
vàng son của Huế hỏi còn không?
Bởi còn đây nỗi đau
Tết Mậu Thân
Xuân hy vọng
Xuân 2014
Đất nước
lại bước sang xuân Giáp Ngọ
Chiếc nôi Tháng
Giêng
Lời chúc gởi Hồng Lan
Nụ hôn của biển
Xác em nay ở phương nào
Nhớ xuân
Mai này anh
trở lại
Yêu ngụy quá
Nhớ mùa xuân cũ
Chút quà lực chọn
Vì chúng ta là
người VN
Tổ quốc tôi còn
lối thoát
Học cao hay thấp
Anh hùng năm bảy mươi tư
Yêu ngụy quá
Xuân về trên
đất miền tây
Chúc tết bạn già
Mừng sinh nhật & Lời chúc...
Lời cuối cho em
Sẽ có nhiều thằng hèn