Đặng Huy Văn
Hôm nay là ngày Mùng 2 Tết Giáp Ngọ, chúng ta đang sống trong âu
lo v́ không biết năm nay cái ǵ sẽ xẩy ra? Vài năm tới đây nữa, đời
sống vật chất và tinh thần của nhân dân có thể khá lên hơn được
không? Liệu Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền có được mở mang như thủ tướng
đă hứa trước Hội Đồng Nhân Quyền LHQ không?...
Trong khi nhân dân nhiều nước trên thế giới chỉ lo làm ăn để mưu cầu
một cuộc sống vật chất ngày càng đầy đủ, th́ người dân Việt Nam
chúng ta lại đang phải lo đối phó với những cuộc đàn áp biểu t́nh
chống Tàu, đ́nh công đ̣i tăng lương, lo Tàu chiếm Biển Đông, lo bị
bắt tù v́ nói sự thật, lo bị chính quyền cướp đất, lo xin giấy phép
đi thăm nuôi người thân đang bị ngồi tù oan uổng, lo bị cấp dưới của
thượng tướng Phạm Quư Ngọ điều tra, quy tội, xét hỏi…Nhưng nếu chúng
ta nhớ lại cách đây 46 năm, đúng vào ngày hôm nay tại Huế thương,
đồng bào ta đang bị giết chết bằng súng B40, bằng cuốc thuổng, bằng
đạn súng AK, bằng chôn sống…Th́ những cái lo âu ở trên chỉ là nhỏ
bé!
V́ vậy, hôm nay tôi gửi đăng lại bài viết này để một lần nữa xin
được tạ tội trước những vong linh các oan hồn Huế Mậu Thân 68. Chỉ
khi nào những kẻ đă gây ra tội ác man rợ kinh hoàng này đứng ra nhận
tội trước đồng bào cả nước th́ khi đó, quá khứ đau thương này mới
được khép lại, nhân dân ta mới được thênh thản đón Tết cổ truyền của
dân tộc!
Ôi! Thời vàng son của Huế hỏi c̣n không?
(Xin tạ tội với những oan hồn Huế Mậu Thân 68)
Quá ngỡ ngàng khi thấy ông
Từ trên máy bay “bước” xuống
Kẻ bế người nâng khác nào một vị vua
Với nét mặt nát nhàu
Đôi mắt buồn rười rượi
Có lẽ nào đây là anh giải phóng quân
Vào thành Huế Mậu Thân xưa?
Không!
Ông chỉ là một nhà thơ
Một nhà thơ chan chứa t́nh bè bạn
Theo bộ đội lên chiến khu
Nhưng chưa bao giờ cầm súng bắn
Tết Mậu Thân ông chỉ là quan ṭa
Tại trường Gia Hội mà thôi
Để xét xử người của đối phương
Những học tṛ cùng bạn hữu một thời
Và ông chỉ biết cầm bút kư tên vào bản án
Để người khác thi hành thôi
Chứ ông nào biết bắn!
Ông thương dân lắm!
Nên khi tiến quân vào Huế thương, ông khóc
V́ thấy các đồng chí của ông
Đă chôn sống những xác người!
Một nhà thơ
Chỉ biết chắt lọc suốt đời
Những ngôn từ mĩ miều
Của t́nh người thiêng liêng nhất
Dù biết rơ kẻ đă ra lệnh bắn vào
Bàn thờ tổ tiên trong đêm mùng một Tết
Là một kẻ vô thần mang dạ thú mặt người
Nhưng ông là nhà thơ chỉ biết làm thơ thôi!
Và đây là dịp để có những vần thơ trác tuyệt
Lấy máu của bạn bè để viết nên những bài thơ
Lừng danh đất nước Việt!
Chuyện ai ra lệnh bắn vào ai
Đâu phải việc của nhà thơ!
Ai ngờ về già ông cứ thờ thẩn ngẩn ngơ
Đêm gió động ngoài hiên
Cũng bật dậy tưởng có người gơ cửa
Có hôm nằm mơ thấy hồn Mậu Thân
Ngoài Khe Đá Mài than thở(*)
“Không biết mẹ già và vợ con
“Nay phiêu dạt về đâu?”
Ông là nhà thơ
Càng thấm thía nỗi đau
Của những người học tṛ bị giết oan
Mà ông “không thể” cứu!
Ông phải sống những năm tháng cuối đời
Với nỗi đau nặng trĩu!
V́ thời trẻ ông chỉ chạy theo phù du
Chứ có biết nghĩ suy đâu
Nếu ông được dạy dỗ đến nơi đến chốn th́
Non sông bây giờ chắc đă khác
Ôi! Cái tuổi trẻ đam mê vĩ cuồng
Để suốt đời lầm lạc
Đă kết án oan cả chú bác cô d́
Bè bạn lẫn tṛ ngoan!
Đă phá tan hoang những đường phố, ngôi làng
Cả mái trường xưa nơi một thời dạy học
Day dứt quá những đêm dài trằn trọc!
Nhưng cuộc đời đâu dễ dàng
Quay ngược lại thời gian!
Để chuộc lại những sai lầm
Khi tay đă nhúng chàm
Những sai lầm
Được mang tên Tội Ác!
Bốn mươi sáu năm rồi
Huế Thương giờ thật khác!
Ôi! C̣n đâu những ngày xuống đường
Của sinh viên Huế biểu t́nh
Và c̣n đâu những buổi tụ tập mít tinh
Của nhân dân Huế “Đă đảo quân xâm lược!”
Xuống đường ư? Bị bắt ngay lập tức
V́ chống Tàu là “chống đảng chống nhân dân!”
Ông lờ mờ xem Ti Vi mà đau đớn tận tim gan
Khi Hoàng-Trường Sa và Biển Đông
Nay đang bị giặc Tàu xâm lược
Nước mắt ông bỗng trào dâng
Và thốt nhiên bật khóc!
Tết Giáp Ngọ này
Ông quay lại Huế thương
Ông định sẽ t́m lại cái ǵ ở đây
Giữa những hố chôn người vội vă?
Hay để chứng kiến cảnh nhiều em thơ
Đang phải lang thang trên vỉa hè tơi tả
Những dân oan khắp thôn xă, quận phường
Đang lũ lượt lên tàu xe
Mang đơn kiện tận trung ương
V́ đă bị cướp đất, cướp nhà nhiều năm
Mà không ai giải quyết?
Nhưng những chuyện của thời nay
Chắc không ai nỡ nói cho ông hay biết
V́ nói để làm ǵ thêm khốn khổ thân ông!
Ôi! Thời vàng son của Huế
Hỏi c̣n không?
Ts. Đặng Huy Văn
(*) Khe Đá Mài thuộc xă Đương Ḥa, quận Hương Thủy, tại đó vào đêm ngày 7/2/1968 bộ đội cộng sản đă thảm sát khoảng hơn 400 người vô tội, tuyệt đại đa số là thường dân cả đàn ông, đàn bà và trẻ con. Tất cả họ kể cả những người chưa chết hẳn đều bị ném xuống khe (không được chôn).
Tháng 10/1969, chính quyền Huế mới đem xương cốt các nạn nhân bị trôi dạt trong khe suối về chôn thành một ngôi mộ tập thể tại nghĩa trang Ba Tầng phía nam TP Huế, nằm giữa Từ Đàm và Phủ Cam. Sau 1975, khai quật thấy có hơn 400 bộ hài cốt.
Thơ cũ 2013
Thơ cũ 2012
Thơ cũ từ 2011...
Cám ơn Sương
H́nh ảnh một mùa xuân
Lời trần t́nh của gái điếm
Chàng là thơ
Dưỡng sức thôi
Viết để nhớ
ngày nhập ngũ
Giáng sinh
nguyện cầu
Cảnh cũ t́nh xưa
Chiếc xuồng
quê hương
T́nh bạn
Thương nhớ MẸ
Đắng nhớ thương
Hào
quang người lính Cộng Ḥa
Tôi yêu nước Mỹ
Đợi
Bài thơ Xuân kỷ niệm về cây trái miền nam
T́nh người em gái thời chinh chiến
T́nh mùa chinh
chiến
Tạ ơn đời
Tám chữ viết cho
em
Học làm thơ
T́nh gởi trong
thơ
Ước nguyện
Thương nhớ hoài
mơ
T́nh đẹp trái
tim mồng tơi
Giờ đă điểm
Sinh nhật
Tiếc thương Cụ Ngô
Nghe dân chửi mát
Măi măi bên em
Buồn rơi.... đời
vui
Nhớ hoài áo trắng
Màu thanh b́nh
Lệ đá buồn
T́nh nhớ
Hăy sáng suốt
Nhớ thuở ngày xưa
Đốt đuốc t́m Tự Do
Một thời oanh
liệt
Thơ viết cho người
Anh nhớ mang cho
em
Cơi trần ai
Chửi thẳng
Ḍng sông năm nào
Báo ơn người
Đơn phương
Viết cho cô giáo năm
xưa...
Về quê hát khúc Khải
Hoàn
Chờ nhau
Tổ cha bọn bán nước
Xinh tuổi xuân th́
Cơi người ta
Mười sáu chữ "tồi" và
bốn "dốt"
Rồi mai đây
Phải giữ quê
hương
Giỗ chung
Có anh
Thất ngôn viết
cho em
Chiều qua thánh
địa
Khóc bạn
Vần vũ trời Nam
Cuốn phim quay
lại
Thơ cay - Bóng đêm
Thơ t́nh Hiền Khô
Nghĩ về Đất Nước &
Tổ Quốc
Sống cơi âm
Bát Khuất... Bất Khuất...
Một nửa
T́nh đẹp đất
Tây Ninh
Cảnh của đời
thường
Xin đừng hỏi
Ôi!
Ngậm ngùi...
Viết gởi anh
Mùa Thu kư ức
Ngậm ngùi
Bán nước...
Hương tóc buồn
Ḷng ước t́nh mơ
Bài thơ ấy
Hoa cài đầu súng
Một ngày của ta
Chùm thơ "Kí ức t́nh
xưa"
T́nh đẹp mùa
nhăn chín
Giọt hồng sương
Nhắn ai
đi về đất phương Nam
Thương nhớ ngậm
ngùi
Ngồi ăn mà nhớ
Xin cứu lấy
con dân VIỆT NAM
Gặp lại người
Khóc cho quê hương
39 năm tôi vẫn
khóc
Thơ tôi viết
Món quà từ
Brasil
Giă biệt
Đi với mưa Thu
Nối tiếc
Những chiều mưa
Muỗi trong tù
Anh... nhớ
mang về cho em
Nói với đầu gối
Ư giữa rừng
Đôi ḍng
cảm nghĩ về thơ Dư Thị Diễm Buồn
Giă từ Kontum
Cất bước sang
ngang
Có những người
Cha
Cảm tạ miền Nam
Nhớ mùa hoa Phượng
Ta về em nối lại
ḍng thơ
Thư cho con
Đối diện quân
thù phú
Xin ngồi xuống đây
Con đường kỷ
niệm
Tiếng thét gào
Bài thơ gửi bạn
Ngược gió
Hiu quạnh
Đêm trong thung
lũng
Bên bờ sinh tử
Mộ gió
Mời bạn hăy cùng tôi
Thân
phận
Thu sầu
Hương tràm thương nhớ
Thương cô gái Sóc
Trăng
Cả nước ngán ngẩm
Anh loạn thị rồi
Đường đời đổi thay
Ray rứt biển đông
Nhắn ai đi về đất
Phương Nam
Ngồi xuống đây
Quê hương c̣n lại
Hứa với tao
Lửa đă bùng lên
Áo tím mẹ hiền
Đôi mắt buồn
Trăng buổi đoàn
viên
Vẫn hoài ư nhớ
Thề hứa
Mùa hoa khế
Hạt cát Trường Sa
Nỗi buồn phố cũ
Nhớ vầng trăng
thềm cũ
Giọt buồn
Lá thư tình cũ
Mẹ ơi!
Chỉ một ḿnh em hiểu
Góp lửa chị em ơi!
Sông Bến
Hải chia đôi t́nh mẫu tử
Chúa Phật đâu rồi ?
Bức tranh quê
Khi mầy về...
Diễm diễm t́nh em
Nhớ Sóc Trăng
Non sông gấm vóc
10 thương xứ
Bạc quê tôi
Hè
Cali
Chút t́nh cho
Thủ Đức
Một thoáng ngày
xưa
Danh
Niềm đau dân tộc
Như giọt sương
buồn
Thơ viết trong tháng
ba
Tạ ơn chiến sĩ VNCH
Cuộc đời
Chuyến xe
kỷ niệm Bạc Liêu
Gởi người dưới mộ
Ải Nam Quan
Ghét yêu!
Thương thời áo
trắng
Hồng sương
Chạnh ḷng hương
xưa
Thương cô gái Bạc
Liêu
Hà-nội bây giờ...
Về lại tim
Sao anh
không về thăm Tiền Giang
Xuân này cháu
không về
Em yêu dấu, khi chúng
ḿnh già
Viết gửi em ngày
Valentine
Chung thủy
Thơ t́nh - Đáng yêu
Trời cao có mắt
T́nh xuân ray
rứt
Hoa tím rau
muống
Đón xuân này
tôi nhớ xuân xưa
Nói với con
Hoa tuyết
Tâm khúc gửi em
Chùm thơ xuân đầu năm
Thơ mồng 5 tết Giáp
Ngọ
Ôi! Thời
vàng son của Huế hỏi c̣n không?
Bởi c̣n đây nỗi đau
Tết Mậu Thân
Xuân hy vọng
Xuân 2014
Đất nước
lại bước sang xuân Giáp Ngọ
Chiếc nôi Tháng
Giêng
Lời chúc gởi Hồng Lan
Nụ hôn của biển
Xác em nay ở phương nào
Nhớ xuân
Mai này anh
trở lại
Yêu ngụy quá
Nhớ mùa xuân cũ
Chút quà lực chọn
V́ chúng ta là
người VN
Tổ quốc tôi c̣n
lối thoát
Học cao hay thấp
Anh hùng năm bảy mươi tư
Yêu ngụy quá
Xuân về trên
đất miền tây
Chúc tết bạn già
Mừng sinh nhật & Lời chúc...
Lời cuối cho em
Sẽ có nhiều thằng hèn