Page 79 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 79
79
-Em không can chi mô. Chị đừng có lo. mừng. Tôi dặn Trung:
Nhìn dáng Trung xa dần, tôi chợt liên -Chú chịu khó chờ. Mai tôi sẽ đưa các
tưởng đến em tôi: Thiếu úy Pháo Binh cháu đi Bến-Lức thăm anh Minh. Tôi sẽ hỏi
Nguyễn Phiêu Linh, xuất thân khóa 6/68 anh Minh xem anh Minh quen ai bên Biệt
Trường Bộ Binh Thủ-Đức, đang biệt phái cho Động Quân…
mặt trận Đức-Lập. Tôi âm thầm cầu nguyện Tôi chưa dứt câu, Trung đã nhìn tôi,
cho Trung và Linh. nghiêm nét mặt:
Một sáng mùa Hạ năm 1972, chiếc Jeep -Chị đưa các cháu đi thăm anh Hai thì chị
dừng ngay trước nhà tôi rồi một quân nhân đưa; còn anh Hai quen ai bên Biệt Động Quân
Biệt Động Quân đẩy cổng, bước vào, gõ cửa. để làm chi, chị Hai?
Tôi hơi mất bình tĩnh. Bà giúp việc mở Lần đầu tiên từ ngày làm vợ của Minh tôi
cửa. Anh Biệt Động Quân bước vào. Tôi nhìn mới nghe Trung nói chuyện với tôi một cách
quân nhân này, run giọng: cứng rắn và nghiêm nghị như vậy. Tôi không
-Thiếu úy Trung… làm sao rồi, anh? quen nói dối:
-Thưa bà, thiếu úy Trung bị thương, đã -Ý Mạ muốn xin cho chú về hậu cứ.
được trực thăng đưa về bệnh viện dã chiến -Chị Hai! Em tình nguyện về Biệt Động
Vũng Tàu. Quân không phải với mục đích để làm việc tại
-Dạ, cảm ơn anh. Tình trạng của chú Trung văn phòng. Em có trách nhiệm, em có bổn
như thế nào ạ? phận, em có đơn vị của em.
-Tôi không rõ lắm; vì tôi không có mặt khi -Chú giận tôi, phải không? Tôi xin lỗi.
đơn vị của thiếu úy Trung đụng trận và tôi -Đời mô em dám giận chị. Em chỉ hơi bực
cũng chưa đến bệnh viện dã chiến Vũng Tàu. mình vì em đã không muốn cho Mạ, Hà và
Không kịp từ giã người đưa tin, tôi cảm ơn chị biết tin em bị thương; rứa mà đứa mô thày
anh một lần nữa rồi vội lách người qua cửa để lay…
chạy vào báo tin cho Mạ (Mẹ) và Hà – vợ của Lúc sáng, vì vội vàng, tôi không để ý tên
Trung. người lính Biệt Động Quân đưa tin cho nên
Mạ ngồi sững như pho tượng trong khi Hà tôi không cảm thấy bị khó chịu do không nói
khóc nức nở khiến hai đứa con của Trung ra sự thật. Trung nhìn đồng hồ tay, tiếp:
cũng òa lên khóc. Vừa dỗ dành con Hà vừa -Chiều rồi, chị nên đi về kẻo mấy cháu
khóc vừa lấy vài thứ cần dùng cho vào xách. trông.
Mạ ngạc nhiên: Hôm sau, sau khi đưa các con đến Căn Cứ
-Sửa soạn đi mô rứa? Hải-Quân Bến-Lức, tôi mới được sĩ quan trực
-Con đi thăm chồng con. cho biết Minh đi hành quân, chiều mới về.
-Biết cái chi mà đòi đi. Để nhờ chị Hai hắn Như thường lệ, mỗi khi đến với đơn vị Hải-
ra coi tình trạng hắn ra răng rồi tính. Quân, tôi thích thay y phục dân sự bằng quân
Quay sang tôi, Mạ bảo: phục thủy thủ. Vừa mang đôi ba-ta xong, tôi
-Chao ôi! Thiệt là khổ! Anh Minh của hắn nghe tiếng gõ cửa. Mở cửa, tôi thấy chú tài xế
không có ở nhà, chừ con coi giúp Mạ được của Minh. Chú ấy nói:
chi thì con giúp, nghe. Con quen ai bên Biệt -Cô cho em đưa mấy đứa nhỏ ra bãi đáp
Động Quân thì con xin cho hắn về hậu cứ chứ trực thăng đón Chỉ Huy Trưởng, nha, cô!
hắn bị thương mà hắn trở ra mặt trận Mạ sợ Tôi chưa biết đáp như thế nào thì nghe
quá, con ơi! tiếng bốn đứa con của tôi – ngồi sẵn trên xe
Tại bệnh viện dã chiến, thấy mặt và tay Jeep – reo lên:
chân của Trung vẫn nguyên vẹn, tôi thầm -Măng! Măng! Cho tụi con đi đón Ba,
Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021