Page 83 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 83
83
Mênh mông lả lơi, lạnh lùng em đã rời “ngàn cân”. Linh nói với Ba Má tôi nhận xét
tôi… của Linh về sinh viên quân y Vĩnh: “Khi nào
Lệ sầu rụng xuống đàn tôi!” anh Vĩnh tới, Ba Má khỏi cần bắt con ‘do thá-
Không hiểu Toàn vô tình hay cố ý khi hát m’; vì anh Vĩnh chỉ ngồi nhìn chị Hai rồi cười
tình khúc này, nhưng lời ca khiến tôi cảm thấy chứ anh Vĩnh có nói tiếng nào đâu!” Khi thụ
buồn buồn. Toàn chuyển qua một tình khúc huấn tại quân trường Thủ-Đức, Linh và Trung
êm dịu: trở thành đôi bạn thân.
“Memories, pressed between the pages of Vừa nhớ đến đây, tôi chợt nhận ra Toàn đã
my mind. hát trở lại phân đoạn đầu. Đến phân đoạn thứ
Memories, sweetened thru the ages just hai, lời ca làm tôi xúc động, bùi ngùi:
like wine…” (1) “…Quiet thought come floating down
Theo dòng nhạc và tiếng hát ngọt ngào của and settle softly to the ground
Toàn, hình ảnh của Linh chờn vờn trong tầm like golden autumn leaves around my feet.
mắt tôi. Tôi nhớ những buổi sáng mờ sương, I touched them and they burst apart
Linh và tôi đi bộ từ đường Phan Đình Phùng with sweet memories…” (2)
băng qua vườn rau cải để đến trường Domaine Tiếng hát của Toàn vẫn thiết tha, trầm ấm
de Marie, trên đường Hai Bà Trưng, Dalat. nhưng suối nguồn thương nhớ Linh và Trung
Tôi không quên được những “trận đụng độ” cứ cuồn cuộn dâng cao trong lòng tôi.
giữa các hội tuyển nổi tiếng, Ba tôi thường Nhìn bầu trời trong xanh của một sáng
cho tôi và Linh đi theo, vào sân vận động xem mùa Hạ, tôi tưởng như tôi thấy lại Linh và
đá banh, để thấy Ba tôi phỏng vấn các cầu thủ Trung – trong quân phục sinh viên sĩ quan Trừ
danh tiếng – nhất là thủ môn Rạng – để viết Bị Thủ-Đức – vào những cuối tuần xa xưa,
tường thuật cho báo Đuốc Thiêng. Nhờ vậy, khi Linh và Trung từ Quân Trường Thủ-Đức
tôi biết chút ít về nghệ thuật và quy luật đá về Saigon thăm tôi. Rồi, từ niềm nhớ thương
banh. Cũng nhờ vậy, vào những dịp đội banh chất ngất trong hồn, tôi tưởng như tôi không
trường Võ Tánh đấu với đội banh trường còn nghe tiếng đàn và giọng hát của Toàn nữa
khác, tôi thấy Linh có những cú “sút” rất nhưng tôi lại nghe được tiếng Guitar của
“thần kỳ”, chàng giữ “gôn” đỡ không nổi! Trung trong ca khúc mà khi xưa Trung rất
Một “vai trò” mà Linh rất ghét, là – theo thích.
“lệnh” của Ba Má tôi – Linh phải giả vờ đi ra Khi tiếng Guitar của Trung đến đoạn gần
đi vô phòng khách thường xuyên mỗi khi có cuối của ca khúc Mấy Dậm Sơn Khê, tôi vừa
chàng nào đến nhà thăm tôi để “nghe ngóng”, quẹt nước mắt vừa “ngân nga” nho nhỏ theo
xem chàng nào có lời lẽ hoặc thái độ không “tiếng đàn tưởng tượng” của Trung:
đứng đắn đối với tôi thì mách lại Ba Má tôi. “… Em hỡi em! Đường xa vui đấu tranh
Có lẽ Linh ít hợp với Toàn; vì lúc Toàn quen giữa khung trời gió lộng,
với tôi tại nhà thầy Lượng, tôi chỉ mới học đệ nghìn sau tiếc nghìn xưa!”
Lục hoặc đệ Ngũ và Linh học sau tôi cho nên
biết Toàn là giáo sư, Linh ngại. Linh gọi Toàn ĐIỆP MỸ LINH
bằng Thầy; tôi cũng gọi Toàn bằng Thầy. Dạo http://www.diepmylinh.com/
đó, vì tôi còn là trẻ con cho nên Cô của Toàn –
vợ thầy Lượng dạy Pháp văn và cũng là Mẹ 1 và 2.- Elvis Presley's lyrics
của bạn tôi – cứ đùa: “Toàn gửi gạo vô cô
nuôi Thanh-Điệp cho.” Linh và Minh rất hợp
vì cả hai đều thích đá banh và đều có cú “sút”
Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021