Page 128 - Dac San Bat Khuat So Dac Biet
P. 128

máy bay để được chuyển qua Phi Luật Tân.  Ông        Chính  phủ Lâm  thời  Trần văn Hương và Dương
           đã quyết định ở lại để đi chung với chúng tôi. Có    văn Minh đã được thành lập để hòa giải với Việt
           lẽ ông muốn trở thành một trong những người di       Cộng.  Tôi đâu thèm để ý đến chuyện này vì lòng
           tản đặc biệt, của một cuộc Chiến tranh Việt Nam      tôi mong mỏi tìm được gia đình mà thôi .  Tôi hy
           tàn khốc với kết cục bi thảm và vô lý.               vọng  cha  mẹ,  anh  chị  em  tôi  kiếm  được  đường
                                                                chạy  và  tôi  sẽ  tìm  ra  họ.   Tôi  vừa  làm  việc  vừa
                  Làm  việc  tới  nửa  đêm  thì  chúng  tôi  đều   khóc liên tục.  Nhiều anh lính Mỹ tỏ vẻ tội nghiệp
           mệt lả.  Một Sĩ quan Mỹ được lệnh đưa chúng tôi      cho chúng tôi.  Có mấy anh lính cho  chúng tôi địa
           đi nghỉ ngơi.  Chúng tôi phải leo lên, leo xuống,    chỉ ở Mỹ và căn dặn liên lạc với gia đình họ để
           len lỏi qua những lối đi quanh co, nhỏ hẹp ở trên    được  giúp  đỡ.   Tôi  ừ  ào  cho  qua  chuyện.   Làm
           chiếc Hàng Không Mẫu Hạm.  Một lúc sau chúng         việc cho tới nửa đêm chúng tôi xin được đi nghỉ vì
           tôi  đến  một  phòng  khách  rất  đẹp,  dù  không  lớn   mọi người đã mệt lả.
           lắm.  Sàn được trải  thảm và  trang trí rất lịch sự
            không khác gì  những phòng tiếp tân sang trọng ở            Sáng  sớm  hôm  sau  trời  còn  tờ  mờ  sáng,
           khách sạn .  Chúng tôi ngồi đứng tần ngần ở đấy      ông Pollock đã đánh thức chúng tôi dậy rửa mặt,
           vài phút thì thấy một Sĩ quan khá lớn tuổi bước ra   làm vệ sinh và được ăn sáng ở ngay phòng khách
           chào.   Sau  vài  lời  giới  thiệu  của  ông  Pollock,   của ông Phó Đề Đốc.  Hai người lính Mỹ đã đem
           chúng tôi được biết vị  Sĩ quan này chính là ông     đồ ăn sáng đến phục vụ chúng tôi chu đáo.  Chúng
           Phó  Đề  Đốc  Hạm  Đội  của  nhóm  Hàng  Không       tôi vừa ăn, vừa dán mắt trên máy TV để theo dõi
           Mẫu Hạm Midway.  Ông ta trịnh trọng mời chúng        những  diễn  tiến  đang  xảy  ra  trên  bong  tàu.
           tôi  xuống  phòng  khách  của  ông  và  tỏ  ý  muốn
           nhường phòng ngủ của ông cho ba đứa chúng tôi                Thật không thể tưởng tượng được!  Thì ra
           ngủ qua đêm.  Chúng tôi rụt rè từ chối và xin được   từ sáng sớm đã có hàng  trăm chiếc trực thăng của
           ngủ  trên  những  chiếc  ghế  sa  lông  lớn  ở  phòng   Không  Quân  VN  đã  và  đang  ào  ạt  bay  đến   xin
           khách.  Trong phòng có một chiếc truyền hình gắn     được đáp xuống chiếc Midway.  Còi hụ báo động
           lên  tường  để  theo  dõi  trực  tiếp  việc  di  tản  trên   liên hồi và các lính Hải Quân của Hạm Đội chạy
           bong tàu..                                           tứ tung để cứu giúp những người phi công VN.
                                                                Họ đem theo gia đình, con cái, bạn bè...  Nét mặt
                  Đêm  hôm  đó tất cả chúng tôi nằm  lăn ra     họ đầy nét hốt hoảng và tuyệt vọng.  Khi những
           ghế và ngủ thiếp đi ngay.  Trải qua hơn 30 tiếng     chiếc  trực  thăng  này  đáp  xuống  và  mọi  người  ở
           đồng  hồ  căng  thẳng  thần  kinh,  cơ  thể  chúng  tôi   trên  trực  thăng  nhào  xuống  hết  lập  tức  có  một
           đều kiệt quệ, nên không ai bảo ai đều thở phào và    nhóm lính Mỹ chạy tới đẩy chiếc trực thăng này
           lòng  thầm  biết  ơn  ông  Phó  Đề  Đốc  tốt  bụng.    sang một góc.   Trực thăng đến nhiều như những
           Riêng  tôi  thật  biết  ơn  và  cảm  phục  ông  Ron   đàn chuồn chuồn từ từ tiến về phía Hàng Không
           Pollock vô cùng vì ông lúc nào cũng điềm tĩnh và     Mẫu Hạm Midway.  Chúng tôi ai nấy đều há hốc
           nhân hậu.  Chúng tôi có cảm tưởng ông đã lo lắng     mồm ra để theo dõi cảnh tượng không tiền khóang
           cho chúng tôi như một người cha vậy.                 hậu trong lịch sử này.  Có một chiếc máy bay nhỏ
                                                                4  người  (sau  nay  tôi  được  biết  là  chiếc  Cessna)
                  Sáng  ngày  hôm  sau,  chúng  tôi  được  ăn   cũng xin được đáp xuống.  Chiếc máy bay Cessna
           sáng ở ngay trong phòng kháck. Chúng tôi đã ăn       này đã bị từ chối và buộc  phải đáp xuống biển .
           vội vàng vì phải lên tiếp tục làm việc gấp, vì người   Người ta thả cả chục  chiếc phao xuống biển ,và
           di tản đến càng lúc càng nhiều.                      nhiều người lính Hải Quân Mỹ nhảy xuống theo
                                                                để cứu người phi công và gia đình anh kịp thời.
                  Tôi  nghĩ  chắc  chắn  rằng   việc  di  tản  vẫn   Một lúc sau, tôi nhận thấy tất  cả những chiếc trực
           tiếp  tục  cả  đêm  hôm  trước  vì  người  tới  vẫn  đều   thăng VN đều được dọn qua một bên hông tàu và
           đặn.  Chúng tôi lại làm việc suốt ngày đêm.  Một     được đẩy luôn xuống biển, không khác gì những
           số người di tản đến sau chúng tôi đã cho tôi biết    món  đồ  chơi  bằng  nhựa  bị  người  ta  vứt  bỏ  đi.
                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bộ Binh Số Đặc Biệt – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                           126
   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132   133