Page 129 - Dac San Bat Khuat So Dac Biet
P. 129
khẩn cấp. Còi lại hụ liên hồi thật đinh tai nhức
Ông Pollock thúc dục chúng tôi ăn sáng xong, để óc. Trên màn ảnh vô tuyến, chúng tôi thấy rất
lên hangar tàu làm việc tiếp. Tôi được biết là tất nhiều lính Hải Quân đã chuẩn bị cấp cứu vì tai nạn
cả mấy ngàn người di tản hôm qua đã được trực khủng khiếp có thể xảy ra trong nháy mắt. Người
thăng chuyển qua những chiếc tàu buôn gần đó, ta chạy tới chạy lui, la hét om xòm như đang
mà ngày hôm sau chúng tôi cũng sẽ được đưa tới. chuẩn bị giao chiến. Tôi thấy các vòi chữa lửa
Nhưng đó là một chuyện khác mà tôi sẽ kể lại sau được kéo ra và hình như có một tấm lưới lớn cũng
được chuẩn bị giăng ra ở giữa bong tàu.
( Bút ký 13 ngày trên biển ).
Thật là tài tình! Chiếc máy bay của viên
Làm việc ở dưới hangar, nên tôi không phi công Việt Nam hạ cánh xuống thật nhẹ nhàng
được chứng kiến cảnh trực thăng ào ào đến nữa. và ngừng lại sát nút trước ngay vạch đường kẻ, kế
Hôm đó là ngày 30 tháng 4. Các ông Không Quân bên đài quan sát trên cao, ở giữa tàu. Mọi người
và gia đình họ cho chúng tôi biết thêm tin tức mới vỗ tay hoan hô không ngớt. Cả phòng ăn của
nhất là Chính phủ Lâm thời Dương văn Minh đã chúng tôi cũng ồn ào như chợ vỡ. Họ phục tài đáp
buộc phải đầu hàng Cộng Sản Việt Nam, Và máy bay của viên phi công Việt Nam qúa cỡ !
Sàigon lúc đó đang ở trong một cơn lốc kinh Trên màn ảnh truyền hình, tôi thấy nhiều người
hoàng hỗn loạn. lính Hải Quân Mỹ chạy tới để giúp đỡ, mở cửa
máy bay cho viên phi công vừa hạ cánh. Chàng
Sau đó không biết mấy giờ, chúng tôi được phi công Việt Nam trông rất còn trẻ tuổi. Anh đỡ
đưa xuống phòng để ăn trưa. Rất nhiều lính Mỹ vợ, con, nhẹ nhàng đưa xuống. Người ta nhào tới
đã có mặt ở đây. Vì có máy truyền hình để giữa chụp hình và bắt tay anh. Tôi thấy cả ông Hạm
phòng, nên chúng tôi lại được theo dõi tiếp những Trưởng chiếc Midway cũng chạy ra bắt tay anh
chiếc trực thăng di tản của những người phi công như thán phục một người hùng Không Quân của
Việt Nam đã một thời chiến đấu oai hùng. Giờ thế chiến.
đây tất cả đều đã tả tơi và rũ rượi như những con
chim bị thương và không có chim đầu đàn. Thật Tôi đã quên mất mình cũng đang là một kẻ
là đau xót và buồn thảm ! di tản. Tôi cười thở phào khoan khoái như chính
bản thân mình được thoát chết trong đường tơ kẽ
Hạ cánh khẩn cấp! Bất thình lình còi hụ tóc.
lại báo động liên hồi. Tôi nghe trên loa phóng
thanh, người ta ra lệnh cho một máy bay nào đó Chúng tôi lại trở về chỗ làm việc như cũ.
không được đáp xuống sân tàu vì không còn đủ Khi chiều xuống, trực thăng tới ít hơn. Lâu lâu
chỗ nữa. Vài giây sau, trên màn ảnh TV hiện ra mới có một vài chiếc lẻ tẻ bay đến. Chúng tôi
một chiếc máy bay cũng nhỏ như chiếc Cessna được một Sĩ quan Mỹ dẫn đi xem hầu hết mọi nơi
hôm trước. Chiếc máy bay này nhất định không của chiếc Hàng Không Mẫu Hạm Midway nổi
chịu đáp xuống biển. Mấy người lính Mỹ cho tiếng này. Lúc ấy tôi mới nhận thấy sự vĩ đại của
chúng tôi biết rằng viên phi công Việt Nam đã nó. Giống như một trại lính nhỏ. Ngoài những
đem theo vợ, con và anh nói nếu phải đáp xuống chiếc máy bay chiến đấu và trực thăng còn có
biển thì mọi người sẽ chết hết. nhiều chiếc xe nhỏ chạy tới, chạy lui. Các phòng
ngủ chật chội , thấp hẹp.Giường ngủ kê sát nhau
Tình hình thật căng thẳng và nguy ngập. như những chuồng gà. Thăm cả phòng làm việc
Viên phi công Việt Nam cứ bay vòng vòng ở trên của lính Hải Quân, chỗ chơi, giải trí, nhà bếp
chiếc Hàng Không Mẫu Hạm Midway và muốn ..v.v. Cuối cùng, chúng tôi được đưa tới khúc
trực chỉ đáp xuống phần phi đạo còn lại nhỏ xíu đằng sau của hangar. Trong một góc khá lớn, có
trên tàu. Cuối cùng, ông Hạm trưởng Hàng một chiếc trực thăng duy nhất đã đậu sẵn. Chiếc
Không Mẫu Hạm phải nhượng bộ cho phép đáp này trông rất đẹp và sạch sẽ và đã được người ta
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bộ Binh Số Đặc Biệt – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 127