Page 62 - Dac San Bat Khuat So Dac Biet
P. 62
Tuy tả đúng tình cảm của ông lúc bấy giờ Đồ nhà khó, vừa nhọ, vừa thâm.
nhưng ông cũng không lột bỏ được tính cách trào
phúng, ngạo mạn, hàm súc trong đôi câu đối ấy. Cũng như câu chuyện trên kia, đây là một
lối "CHƠI CHỮ" rất tinh vi và tế nhị. Chữ "ĐỒ" ở
Gần đây, trong biến cố Mậu Thân vừa qua đây có một nghĩa rất thô tục (theo một danh từ
tại Cố Đô Huế đã trải qua một cuộc điêu tàn tang thông dụng ở miền Bắc) và cố nhiên anh học trò
thưong. Một nhà văn, nhân ghé thăm Huế, tức đã chơi xỏ, bằng cách đem "CÁI ẤY" ra đối với
cảnh bằng hai câu thơ sau đây, vừa "TẢ CHÂN" "MIỆNG KẺ SANG".
vừa dí dỏm khiến ai đọc đến cũng bắt phì cười:
CỐNG QUỲNH cũng đã từng nghịch
Núi ngự không cây chim ngủ đất, ngợm, ranh mãnh với câu:
Sông Hương vắng khách, đĩ kêu trời.
Lại đứng đầu bờ xin XỎ chị
Còn ở Hà Nội mấy mươi năm về trước, Chị nở lòng nào chị chẳng cho.
còn ai không nghe tên tuổi cô Hồng, tay trắng làm
nên sự nghiệp hàng trăm vạn bạc. Khi đã giàu Cố nhiên Ông đã bắt người đọc hiểu chữ
sang, cô bèn vận động mua hàm cửu phẩm cho cha "XIN XỎ" ra một nghĩa khác hơn nghĩa thật của
ruột mình, để hãnh diện cùng làng nước. Khi mở nó.
tiệc ăn khao, có vô số thân bằng quyến thuộc đến
lễ mừng. Một ông đại khoa đã đi hạ cha con cô Người Tàu - Ông thầy văn hoá của ta, cũng
Hồng bằng đôi câu đối như sau: không khỏi bị ta cho những bài học đau đớn. Họ
tự phụ đã từng đô hộ ta với câu:
Cửu phẩm sắc phong Hàm cụ lớn
Trăn năm danh giá Của bà to. Đồng tụ chí kim đài vị lục
(Cột đồng chia ranh giới, đến nay rêu vẫn
Cha con nhà ấy trịnh trọng đem treo câu còn xanh)
đối này vào một chỗ tốt nhất trong nhà lấy làm
vinh dự vì được một nhà khoa bảng đại danh đề Thì đây là câu trả lời:
tặng. Họ đâu có biết rằng: Ông ấy đã "XỎ NGỌT"
nhà mình, một "VỐ" hết sức sâu sắc, chau cay Đằng giang tự cổ huyết do hồng
bằng văn chương, chữ nghĩa. Thật vậy, mấy chữ (Sông Bạch Đằng từ xưa đến nay, máu vẫn
"HÀM CỤ LỚN", "CỦA BÀ TO" hàm súc một ý
nghĩa mỉa mai thâm độc vì chữ "HÀM" ở đây phải còn đó)
hiểu theo nghĩa đen của nó và chữ “CỦA” ở đây
lại có một nghĩa thô tục vô cùng. Sau đây là một Bà ĐOÀN THỊ ĐIỂM cũng đã từng cho
chuyện dùng chữ rất tài tình nữa: người Tàu một vố đau điếng khi Bà giả làm hàng
nước, bị quân Tàu đến trêu ghẹo. Chúng đã bảo
Một anh học trò khó vào nhà một quan nhau rằng:
viên sang trọng để xin tiền. Ông này ra câu đối,
bắt anh học trò đối được mới cho tiền. Câu ra như An-nam nhất thốn thổ, bất tri kỷ nhân
vầy: canh.
(Ở nước Nam, một tất đất không biết bao
Miệng kẻ sang, có gang, có thép, nhiêu người cày) "Nghĩa bóng",
Không cần nghĩ ngợi, anh học trò đã đối Bà đáp lại:
lại là:
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bộ Binh Số Đặc Biệt – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 60