Page 82 - Dac San Bat Khuat So Dac Biet
P. 82
còn lại của Tiểu đoàn 252, còn cán bộ của Đại đội Những ngày đầu đi hành quân con bị trợt
2 đi theo bộ chỉ huy nhẹ. té liên miên vì trời mưa tầm tả cả tuần lễ, con phải
bám theo những nhánh cây leo lên đồi, nhất là đi
Sáng ngày 14-11-73, Tiểu đoàn con làm lễ dưới suối dễ bị té nhất vì nước chảy rất xiết và có
xuất quân, ở bộ chỉ huy chiến thuật bên sông Đáp- nhiều tảng đá trơn lởm chởm; Trong hơn 1 tuần lễ
La cách thành phố Kontum khoảng vài chục cây đầu, ngày cũng như đêm, quần áo đồ đạc của con
số, buổi lễ vừa xong có 1 đoàn trực thăng khoảng đều ướt sủng vì rừng này âm u quá, không có ánh
10 chiếc xuống chở Tiểu đoàn con vào vị trí hành nắng, mà dưới suối lại có rất nhiều con vắt, con
quân, con theo Bộ chỉ huy nhẹ đi chuyến máy bay này giống như con đĩa nhưng nhỏ bằng cây đinh 5
sau cùng, với ba lô, súng, đạn và lương thực đầy phân thôi, con vắt này cắn rất độc, ai lội qua suối
đủ, con ngồi lên trực thăng thòng 2 cẳng ra và chĩa cũng bị nó leo lên chân, bò lên mình, lên cổ để hút
súng xuống đất vì trong máy bay người ta ngồi máu, nó có thể chui xuyên qua vớ để hút máu
chật cứng rồi. Từ Bộ chỉ huy chiến thuật đến vị trí chân, có khi chui vô giày rất nhiều, mà đang lúc di
hành quân khoảng 15km đường chim bay, nếu đi chuyển dưới suối với trang bị nặng nề đâu ai còn
bộ thì suốt ngày mới tới, bãi đáp ở đây là 1 ngọn để ý đến việc gỡ những con vắt, nên khi dừng
đồi đã được dọn cây trống trãi, xung quanh gài quân nhiều người cởi giày ra thấy lưng một giày
toàn mìn và lựu đạn, chỉ có 2 con đường mòn rất máu và vớ cũng ướt đẫm máu vì những vết cắn
nhỏ từ đó di chuyển ra xung quanh, khi đến bãi của con vắt, con cũng bị vắt cắn khá nhiều, nhưng
đáp, máy bay không đáp hẳn xuống mà cứ lơ lửng nhìn thấy là bắt ngay, con này rất là dai và trơn
cách mặt đất khoảng 1,5km và con phải nhảy nên tay ướt cũng khó bắt, vì cứ lo bắt vắt nên con
xuống nhưng không sao cả, chỉ xiểng niểng vì sức vấp mấy tảng đá té như điên, về đêm trời cũng vẫn
gió của cánh quạt. mưa, con và bác Chinh bứt lá cây lót xuống đất
nằm nghỉ mệt chứ không sao ngủ được vì đồ đạc,
Xuống máy bay rồi con theo Bộ chỉ huy mền, khăn, cái gì cũng ướt, ở đây là xứ muỗi sốt
nhẹ, đi theo đường mòn cặp theo triền dốc xuống rét nhưng không ai mang mùng cả, con cũng vậy,
núi, đường mòn ở vùng này toàn là lên dốc, xuống nếu có đem mùng theo cũng không mang nổi và
dốc hoặc lội dọc theo những con suối ngập cỡ đầu cũng không có chỗ để, vì ba lô của ai cũng có 10
gối, và bây giờ con cũng như mấy ông Hạ sĩ quan ngày gạo và đồ
trong Đại đội phải tự lo cơm nước, đào hầm, canh đạc, súng đạn, hơn
gác v.v… giống như binh sĩ vậy, vì lúc này cán bộ nữa xài mùng bất
không có lính trong tay. Sau khi đổ quân con di tiện lúc bị đột
chuyển liên miên, không ngày nào được đóng kích.
quân cả, chỉ có buổi trưa dừng quân lại 1 vài giờ,
cơm nước, nghỉ ngơi rồi lại bắt đầu di chuyển, đến Binh chủng Địa
chiều tìm những ngọn đồi cao, ở đó dừng quân để phương quân thì
ăn cơm chiều và lo đào hầm hố phòng thủ, xong hầu hết chỗ nào
rồi căng poncho sửa soạn chỗ ngủ. cũng sướng,
nhưng ở Kontum
Trong cuộc hành quân này con quen với thì khác hẳn,
ông Trung sĩ Chinh năm nay 40 tuổi, ông hành không phải đóng
quân ở vùng Kontum gần 20 năm nay, lúc trước đồn hay giữ cầu,
ông làm Trung đội phó Trung đội, nhưng vì Đại hoặc phè phỡn ở thôn ấp như Bình Dương chẳng
đội bị giải tán binh sĩ, nên con đi chung với ông. hạn, hoặc Địa phương quân ở Vùng 4, mỗi lần
Ông ta nấu cơm và nước cho con ăn chung, cũng hành quân là vào nhà dân nhậu nhẹt ăn uống.
như hầm hố, lều chỏng đều chung nhau cả, ông có
nhà ở chợ Kontum và bà nhà cũng buôn bán tại Địa phương quân ở Kontum chỉ được mỗi
đó. cái là khỏi lo vấn đề bị bắn sẻ vì ở đây toàn cây
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bộ Binh Số Đặc Biệt – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 80