Page 85 - Dac San Bat Khuat So Dac Biet
P. 85

bàn  tay  bị  nghi  là  hủy  hoại  thân  thể,  2  thằng   tại chốt 1 nửa quân số, còn 1 nửa đi theo Trung
           Chuẩn úy bị nhốt, còn thằng truyền tin bị đánh 20    đội  trưởng  và  truyền  tin  về  ban  chỉ  huy  Đại  đội
           roi và bị phạt mang 2 trái lựu đạn xuống suối kích   phối hợp với toán lính Thượng đi lục soát quanh
           đêm về tội không liên lạc thường xuyên về bộ chỉ     bãi  đáp  và  cách  bãi  đáp  500  m,  xung  quanh  bãi
           huy. Sau ngày tiếp tế có 1 tuần mà lương thực gần    đáp không có đường mòn gì cả, cây cối chằng chịt
           hết rồi, gạo còn rất ít mà cá khô thì hết sạch, con   phủ không thấy mặt trời, con để toán lính Thượng
           xin được 2 nắm gạo của mấy đứa quen và phải đi       đi  đầu,  đến  đâu  chúng  chặt  cây  đến  đó,  lúc  này
           xin từng muổng muối để ăn với cháo trắng.            con phải sử dụng địa bàn đo phương giác và ước
                                                                lượng khoảng cách để đi, chứ không nhìn thấy sân
                  Đến ngày 27 -11-1973, có lệnh tất cả các      bay nên tụi Thượng cũng không biết đi hướng nào,
           cán bộ của Đại đội 2 phải trở về ngọn đồi cũ của     đi khoảng 100 m phải báo máy về ban chỉ huy tọa
           Bộ  chỉ  huy  nhẹ  gần  bãi  đáp  trực  thăng,  để  đón   độ điểm đứng lúc đó, ở bộ chỉ huy theo dõi con đi
           nhận  toán  lính  mới,  vừa  bổ  sung  cho  Đại  đội  2,   phương  giác  rất  đúng,  ước  lượng  khoảng  cách
           toán lính này gồm 51 người, bị bệnh hết 3 chỉ còn    bước  đôi  bị  sai,  vì  phải  xuống  lồi  lõm  nên  con
           48  thôi,  tụi  nó  phải  lội  bộ  từ  Bộ  chỉ  huy  chiến   phải đi thêm nửa giờ nữa để trừ hao khoảng cách
           thuật đến bãi đáp suốt 1 ngày trời, đến chiều tụi nó   đường chim bay, mãi đến 5 giờ chiều con mới trở
           tới nơi, con và ông Chinh nhận được 13 binh sĩ,      về đến chân đồi, con cho lính nghỉ chân 1 chút rồi
           sau đó bị lấy bớt 5 người để bổ sung qua Đại đội     bắt đầu leo lên, lúc này sương xuống lành lạnh và
           Trinh sát, chỉ còn 8 người kể cả con và ông Chinh    sa  mù  bắt  đầu  phủ  xuống,  toán  lính  người  Kinh
           Trung đội phó chỉ được 10 người, trong đó có 1       cũng nóng trở về Đại đội nên dành đi trước toán
           ông Trung sĩ nhất rất già. Ông nào ông nấy cỡ tuổi   lính người Thượng, lên gần tới đỉnh đồi con con
           30 trở lên chứ không có nhỏ và tất cả đều là lính ở   có cảm giác lạ lắm, khu đồi này sao âm u quá, con
           quân  lao  mới  ra  trường  nên  mặt  mày  thằng  nào   nghĩ thầm chắc mình bị đi lạc nhưng tại sao máy
           cũng có sọc rằn cả ! sau khi nắm Trung đội 3 con     của bộ chỉ huy bảo cứ quẹo lên ngọn đồi bên tay
           được chỉ định dẫn lính lên ngọn đồi ở gần đồi ban    trái là tới? Tự nhiên con bị rùng mình mấy cái vì
           chỉ huy đại đội ngay buổi tối hôm đó.                đám sương lạnh, con chỉ kịp niệm 1 câu : "Nam
                                                                mô cứu khổ cứu nạn quảng đại linh cảm bạch  y
                  Trên đồi này là 1 cái chốt đã có hố phòng     quan thế âm bồ tát" vừa dứt là 1 loạt đạn M16 của
           thủ sẳn, đỉnh đồi rất là lớn và cây cối âm u, con    toán lính đi đầu quét thẳng tới trước, loạt đạn vừa
           chỉ  có  1  bản  đồ  Kontum,  1  địa  bàn  và  1  thằng   dứt con nghe tiếng la của người bị thương ở góc
           truyền tin mang máy PRC/25 đi theo, ở đây con        đồi đằng trước "Trời ơi tôi bị gãy cẳng", tiếp theo
           liên lạc thường xuyên về Ban chỉ huy Đại đội, vì     là  hàng  loạt  đạn  nổ  túi  bụi,  nhánh  cây  gãy  răng
           nếu cúp liên lạc 15 phút  là Đại  đội  sẽ kêu pháo   rắc. Lúc đó con đang bối rối, không biết phải làm
           binh phá hủy ngọn đồi này ngay, còn trường hợp       gì, chỉ cầm bản đồ, địa bàn đứng chết trân, chừng
           bị hư máy phải tìm cách di chuyển chỗ khác, chứ      quay lại thấy lính của mình đều xuống hầm  núp
           mất liên lạc là coi như đã bị VC chiếm!              cả, chỉ còn có mỗi thằng lính Thượng đang run sợ,
                                                                nó chui qua bụi mây định bỏ chạy, con ngoắc nó
                  Sau 1 đêm canh phòng cẩn thận trên đồi,       lại bảo xuống hầm ngay, mày chạy mày chết, ông
           sáng  sớm  phải  báo  máy  về  Đại  đội  là  tình  hình   già nằm gần đó cũng la theo : "Ông Chuẩn úy còn
           trong đêm  vô sự, và sự  yên ổn kéo dài  đến trưa    đứng đây mà mày chạy đi đâu ?", lúc đó nó cuống
           ngày 28/11/1973, có một loạt súng cối 61 ly pháo     quá  vừa  chạy  vừa  lết  xuống  hầm;  và  con  đang
           vào sân bay, vừa nghe nổ là con lấy địa bàn ra đo    ngồi sau 1 gò mối, xoay lại thấy thằng truyền tin
           hướng nổ và ước lượng khoảng cách từ đồi mình        ngồi dưới hầm ngoắc tay, con chạy lại nhảy xuống
           đến chỗ phát ra tiếng nổ rồi báo máy về Đại đội      hầm với thằng truyền tin, lúc đó con mới hồi tỉnh
           như các Trung đội khác, mà Đại đội đã chỉ định để    trở lại. Con gọi máy về Đại đội, máy báo cho biết
           tìm ra tọa độ của nơi bị pháo kích. Sau đó có lệnh   là bị ngộ nhận, lúc đó tự nhiên tiếng súng im hẳn,
           ở Đại đội đưa xuống chỉ định Trung đội 3 để lại      mấy cây M79 bên này bắt đầu nạp đạn, con ngóc
                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bộ Binh Số Đặc Biệt – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                            83
   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90