Page 84 - Dac San Bat Khuat So Dac Biet
P. 84

Chinh có đồ ăn ở gia đình gởi lên nên con ăn đồ      hồn về nhà ẳm Út Lộc chút đỉnh, nhưng ác nghiệt
           ăn chung với nhau.                                   thay, ban đêm  là cả lớp sương  mù  dày đặc, phủ
                                                                kín núi rừng, và khí lạnh của núi rất khủng khiếp,
                  Trong kỳ tiếp tế này, trực thăng có đổ quân   không có mền nào đắp ấm được, còn tấm ra trắng
           thêm 1 số nữa, trong đó có thằng bạn cùng Đại đội    của con chỉ để lót nằm chứ không thể đắp được, vì
           con  ở  Thủ  Đức,  từ  hôm  trình  diện  Tiểu  khu   đắp cũng vẫn lạnh mà còn mất yếu tố ngụy trang
           Kontum nó bệnh rất nặng không đi đâu được, khai      ban đêm, nên con đắp chung mền với ông Chinh,
           bệnh cũng không được luôn, nên kỳ tiếp tế nó bốc     nhưng cái mền nỉ của ông chỉ còn một nửa, vì nếu
           đi,  đến  nơi  nó  không  nhảy  xuống  được  mà  máy
           bay cũng không đáp hẳn xuống đất, tới chừng máy      để nguyên ông mang không nổi, lần đầu tiên hành
           bay cất lên cao khoảng 3m, nó bị đạp văng xuống      quân trong rừng nên con không biết nhu cầu cần
           đất, cả ba-lô, súng đạn cũng văng theo luôn! Ông     những gì để chuẩn bị trước.
           Tiểu đoàn phó trông thấy cũng lắc đầu, cứ tưởng
           nó bị xóc cây nhọn vào người rồi! xuống tới nơi              Sáng ngày 25-11-73, Bộ chỉ huy nhẹ con
           nó  nằm  liệt  giường  không  đi  đâu  được,  nhưng   di chuyển đến Bộ chỉ huy nặng Tiểu đoàn, Bộ chỉ
           cũng may nó chỉ bị cây xướt rách áo thôi! Sau đó     huy nặng đóng trên 1 ngọn đồi cao 1.250m, cách
           ông Tiểu đoàn trưởng ra lệnh có đám lính Thượng      chỗ con ở khoảng 5km, sáng sớm cơm nước xong
           chặt sát gốc những gốc cây nhọn lởm chởm trong       là  chuẩn  bị  đi  liền,  vì  ông  Tiểu  đoàn  phó  đi  sai
           bãi đáp, nhưng vì bãi đáp rộng quá nên chặt suốt     phương  giác  nên  tất  cả  đều  bị  lạc  giữa  rừng,  và
           ngày cũng chẳng được bao nhiêu.                      phải  lên  đồi  xuống  suối  liên  miên,  mãi  đến  trưa
                                                                mới tới chân ngọn đồi  1250m, ở đó nghỉ ngơi 1
                  Từ ngày lãnh tiếp tế, bộ chỉ huy nhẹ đuợc     chút rồi bắt đầu leo lên, ngọn đồi trông không cao
           đóng quân tại  chỗ 5 ngày liền, và bắt  đầu từ đó    bao nhiêu, nhưng leo mãi cũng không tới đâu cả,
           trời cũng hết mưa, 1 trận mưa sái mùa do 1 cơn       đến chiều tối mới lên tới đỉnh đồi, tới nơi con gặp
           bão đưa đến! và bây giờ con mới đi theo đường        2 thằng bạn cùng khóa, được ở Đại đội 1 và bây
           mòn, theo mấy ông người Thượng xuống 1 hố sâu        giờ Đại đội này di chuyển sang đồi khác nhường
           dưới chân đồi, cách chỗ đóng quân 300m, ở đó có      chỗ cho Bộ chỉ huy nhẹ ở; sau 1 ngày lội núi, mấy
           1 con suối rất trong, lúc đó con có thể tắm rửa, bứt   thằng thượng ở Bộ chỉ huy nhẹ có bắn được 1 con
           lá tàu bay và lá cây dến ở 2 bên bờ suối về nấu      kỳ đà bằng bắp vế, bọn chúng thui lên rồi xào nấu
           canh, có khi theo mấy ổng bứt măng le về ăn, và      theo  kiểu  Thượng,  con  có  ăn  vài  miếng  nhưng
           lấy nước uống cũng ở đây, măng le là những cây       tanh quá ăn ớn cổ, tụi con đang ăn uống ngon lành
           tre non chưa trổ lá, nó là những mục măng rất già,   bỗng  nghe  những  tiếng  réo  của  đạn  B40  ở  dưới
           cao  khoảng  4-8m,  người  ta  chặt  những  cây  đó   thung  lũng  phía  Bắc,  kế  tiếp  là  những  tiếng  nổ
           xuống rồi bẻ những phần mềm trên ngọn ăn được,       long  trời,  rồi  hàng  loạt  đạn  M16,  trong  vòng  5
           đôi khi mấy ổng cũng ném lựu đạn bắt cá, nhưng       phút lựu đạn và M79 nổ như mưa bấc, chiếc máy
           suối  nhỏ  quá,  cũng  không  được  bao  nhiêu,  mỗi   PRC/25 ở Bộ chỉ huy Tiểu đoàn báo về là Trung
           quả lựu đạn chỉ được chừng 1 kg cá nhỏ thôi, ở       đội của 2 thằng bạn lúc nãy bị phục kích tan hàng
           đây tụi Thượng kiếm ăn rất  giỏi, tụi nó làm bẫy     tất cả, mấy thằng lính Thượng lúc đó quen đường
           bắt  chuột,  đào  hang  bắt  heo  đất,  tụi  nó  ăn  thịt   mòn,  chạy  rút  đâu  mất  hết,  còn  thằng  truyền  tin
           không chừa con nào hết, nào cóc, nhái, rắn, rết tụi   người Thượng sợ quá không liên lạc được gì, nó
           nó làm nốt, và thịt rừng mỗi ngày có ăn đều đều,     chỉ báo cho biết là hiện giờ chỉ còn 2 Chuẩn úy và
           bắt được con nào tụi nó cũng thui rồi mới làm thịt.   1 truyền tin đang lạc dưới  hố, và máy lại ngưng
                                                                hẳn liên lạc, Bộ chỉ huy Tiểu đoàn gọi pháo binh
                  Thắm thoát cũng 5 ngày trôi qua, 5 ngày       bắn  xối  xả  về  hướng  súng  nổ  định  thí  quân,  tới
           trời  sống  như  chính  phủ  lưu  vong,  Đại  đội  con   sáng mai lại yên hẳn và có máy liên lạc về được,
           toàn là cán bộ chứ không có lính, lúc này đồ đạc     Tiểu đoàn cho máy bay L19 dẫn đường tụi nó về,
           cũng  tương  đối  khô  ráo  nên  đêm  đến  có  thể  thả   đến nơi chỉ còn có 5 người, 2 thằng lính bị thương
                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bộ Binh Số Đặc Biệt – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                            82
   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89