Page 11 - dacsan-bk-2011
P. 11
chụp đang đội nón sắt, vai mang balô lại còn cây súng (nhuộm đỏ) cả nước nhất là miền Nam của bọn CSBV
đeo trên vai. Trông oai ra phết. Với vài hàng ghi chú là khiến cho đất nước ngày càng phân hoá, bất ổn, lòng
chú sắp tới ngày giải ngũ rồi. Tôi tính ra là từ ngày chú dân ly tán.
từ giã gia đình tôi ra đi tới nay mới có gần 2 năm chứ Trên trang nhất của các nhật báo ở miền Nam thì
mấy. Hỏi bố tôi thì ông bảo là đi quân dịch có 2 năm tin chiến sự đó đây từ vùng phi quân sự, cao nguyên
thôi là giải ngũ, về làm dân tha hồ làm ăn chẳng ai trung phần cho đến vùng đồng bằng sông Cửu Long
phiền hà mình chi cả. Nhưng sao hơn hai năm rồi mà bao giờ cũng chiếm hàng đầu, tin trận đánh lớn, trận
chú tôi vẫn chẳng thấy tăm hơi đâu cả. Rồi chẳng ai đánh nhỏ. Sự xâm lăng mở rộng chiến tranh ở miền
quan tâm tới việc chú tôi có còn ở quân ngũ hay không Nam của bọn CSBV được hệ thống CSQT đỡ đầu
thì bỗng nhiên chú tôi như ở đâu hiện ra có vẻ như bí khiến Hoa Kỳ và các nước đồng minh như Đại hàn,
hiểm và có vẻ gì hơi là lạ không bình thường. Trong Úc, Tân tây Lan, Thái Lan…gởi quân đội sang tham
bữa cơm, chú tôi cho bố mẹ tôi biết là: chiến bên cạnh các đơn vị QLVNCH.
- Sau khi tình nguyện đi lính gọi là đăng lính đi Gia đình chúng tôi tuy sống ở ven đô nhưng hàng
quân dịch 2 năm theo như luật định, em ở trong quân ngày vẫn chứng kiến đủ loại máy bay quân sự bay
đội tới gần 3 năm, thấy chẳng nói năng gì , người ta bắt nườm nượp trên trời. Cho nên anh em chúng tôi bèn có
em phải tái đăng. Em không chịu, cho là chính phủ cái trò sưu tập các loại máy bay quân sự. Cho nên khi
không giữ lời hứa, bất tín. Mà chính phủ bất tín thì em chiếc nào bay ngang qua, hầu như chúng tôi có thể nói
tự quyết định lấy cuộc đời mình. Có nghĩa là em tự ý vanh vách ra tên nó là loại nào (từ trực thăng, phản lực,
bỏ về ra khỏi lính luôn. vận tải…) . Đêm đêm tiếng súng lớn nhỏ từ xa vọng về
Bố tôi bảo: làm người thành phố giật thót mình chợt bang hoàng
- Như thế là chú đào ngũ rồi đó chú có biết khi nghĩ tới những người thân của mình ở tuyến đầu xa
không?. xôi nơi chiến trường kia đang phải đối đầu với cái chết
Chú trả lời: trong từng gang tấc. Không biết làm gì hơn mà cũng
- Em chẳng cần. không dám nghĩ xa hơn. Có những lúc nhà cửa trong
Bố tôi là người luôn luôn tôn trong luật pháp nên thành phố nhất là những nhà nào có cửa bằng kính chợt
ông khuyên chú tôi nên ra đầu thú chớ không thì phiền rung lên từng chập từng hồi bởi những đợt oanh kích
hà lắm. của các pháo đài bay B.52 tại các mật khu.
Chú tôi ừ hử cho qua rồi ngày ngày ở nhà tôi bày Riêng anh em chúng tôi vẫn an tâm ngày hai buổi
cho anh em chúng tôi nhiều trò chơi mới lạ, kể cho anh đến trường mài đũng quần. Tuy nhiên từ các phương
em chúng tôi những sinh hoạt của chú trong quân ngũ. tiên truyền thông như đài phát thanh, truyền hình, loa
Một hôm, bố tôi đi làm về với môt xe jeep chung với phóng thanh…phát đi những bản nhạc chiến đấu, nhạc
mấy ông lính khác, mọi người vào nhà tôi thì thào to hùng nhiều hơn. Đài truyền hình chiếu các phim thời
nhỏ gì với nhau một lúc thấy chú tôi ra xe rồi một làn sự (chiến trường), phim chiến tranh nhiều hơn khiến
bụi đỏ cuốn theo xe mang theo chú tôi. bọn học sinh sinh viên chúng tôi cảm thấy không khí
Vẫn theo bố tôi thì chính bố tôi gọi quân cảnh tới chiến tranh đến gần, đe dọa chết chóc quanh quẩn đâu
điệu chú tôi đi ….ra toà vào quân lao. đây. Góp phần vào những xáo trộn sẵn có, lâu lâu lại
Vài tuần sau anh em tôi lại thấy ông xuất hiện nghe tin bọn VC hay khủng bố pháo kích vào thành
thoải mái vui vẻ cười nói huyên thuyên cho biết là khi phố vào trường học làm người thành phố bắt đầu phải
xe quân cảnh chở chú tôi tạm giam vài bữa trong quân đào hầm chống pháo kích, làm hầm trú ẩn trong nhà
lao rồi ông ra tòa được tha bổng. Trở về dân sự , ông khi có bom rơi đạn lạc. Bọn khủng bố cũng đã đặt chất
quay về Bảo Lộc lập gia đình có con và làm ăn coi bộ nổ phá hoại một số building, công sở. Lũ phản chiến
khấm khá. Nhưng, vẫn là nhưng, có lẽ do lòng nhiệt xách động biểu tình, đòi đình công bãi thị. Rồi phong
thành với non sông đất nước, ông tình nguyện nhận trào này, tổ chức nọ ra tuyên cáo tuyên bố lung tung
chức phó xã trưởng đặc trách an ninh. Vào ngày bầu cử beng, yêu xách này yêu sách nọ. Phải chăng sống trong
Quốc Hội Lập Hiến 1966, trong khi đi tuần giữ an ninh một đất nước có dân chủ, nhân bản được tôn trọng
cho các phòng phiếu, ông bị bọn Việt cộng phục kích người ta mới dám có những hành động công khai như
bắn chết. Nghe tin chú tử trận, bố tôi buồn một thời thế chăng? Trong không khí xáo trộn rối reng như thế,
gian khá lâu vì ông rất thương chú tôi, có lẽ vì tánh chú thử hỏi làm sao đất nước phát triển cho nổi, anh chị em
tôi rất vui vẻ hoà nhã, thắng thắn bộc trực. SVHS chúng tôi có yên tâm học hành được chăng?
Các biến động và xáo trộn chính trị ở miền Nam Dầu vậy, tuổi hoa niên bao giờ cũng vẫn đầy nhiệt
VNCH kéo theo giấc mộng xâm lăng nhằm xích hoá tâm. Thấy đó lại quên đó, nên lâu lâu chúng tôi vẫn lại
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 10