Page 8 - dacsan-bk-2011
P. 8

Ngày xưa thân ái !




               Bạn thân mến!                                         Hỏa châu đồng loạt bùng lên rực sáng cả bầu trời
                                                                đêm của Vũ đình trường, đẹp quá !... Chúng ta đã trở
               Kể  từ  khi  chúng  ta  gặp  nhau  trong  những  ngày   thành Sinh Viên Sĩ Quan của trường Bộ Binh Thủ Đức.
           đầu tiên đến nay đã ba mươi tám năm qua đi rồi bạn        Sau đó là hai mươi bốn giờ phép đầu tiên, hàng
           nhỉ! Nhớ ngày nào còn non trẻ hồn nhiên với cuộc đời,   ngàn Sinh Viên Sĩ Quan về thăm gia đình, vi vút với
           khuôn mặt mọi người trông toàn là sữa, có người râu   bạn, với bồ… thành phố như ngả vàng theo màu Alpha
           mép còn chưa kịp mọc phải không bạn? Chẳng buồn      trên cầu vai của bộ tiểu lễ...
           với đói no, chẳng lo thế nào là cực khổ, cuộc đời giong   Hết  những  giờ  phép  thơ  mộng  trở  lại  trường  để
           ruổi đưa đẩy chúng ta gặp nhau và cùng gắn bó trong   tiếp tục thụ huấn giai đoạn kế tiếp, lúc này chúng ta
           những kỷ niệm vui buồn.                              không còn bị hướng dẫn trực tiếp bởi sinh viên đàn anh
               Bạn  còn  nhớ,  từ  lúc  trời    mờ    sáng,  những  giọt   nữa mà được điều hành bởi sinh viên đại đội theo hệ
           sương  còn  đọng  trên  phiến  lá,  không  khí  lành  lạnh   thống tự chỉ huy, cho nên chúng ta cũng giảm bớt phần
           chúng ta đang chìm sâu trong giấc ngủ, sau một ngày   nào vất vả, tuy nhiên vẫn còn tiếp tục bị phạt dài dài
           mệt mỏi thì còi tập họp ré vang đánh thức, kèm theo   bởi sĩ quan cán bộ… vì… lè phè, vì….. ngủ gục trong
           giọng  oang  oang  của  các  ông  huynh  trưởng    “…Tập   phòng học..vì vân..vân.. và đôi khi cũng bị quần tơi tả
           họp,  tập  họp…..cho  đàn  em  ba  mươi  giây  tập  họp”,   vì sĩ quan đại đội muốn quần…cho vui….Quân trường
           làm sao mình có đủ thời gian để giải quyết bao nhiêu   đổ  mô  hôi  chiến  trường  bớt  đổ  máu  mà  bạn
           việc của buổi sáng trong ba mươi giây, mấy ông huynh   ………………  “Những  vũ  khúc  trên  đồi”….  “những
           trưởng sao mà keo kiệt quá bạn nhỉ!... Để rồi sau đó   đêm  ngủ  dưới  trăng”…vẫn  tiếp  diễn  và  không  kém
           “đàn  em  còn  lè  phè  lắm  còn  yếu  đuối  lắm,  làm  hai   kinh hoàng là những đêm dài dã chiến, bạn nào sau khi
           mươi cái hít đất cho huynh trưởng coi, đại đội hít đất   rời khỏi quân trường  mà chưa một lần bị dã chiến thì
           vào thế….”                                           đời  khoá  sinh  vẫn  còn  thiếu  sót,  chưa  hưởng  đủ  ba
               Một…hai….ba…bảy…tám…chin…mười…vừa                mươi sáu món ăn chơi bạn nhỉ!
           hít  vừa  tức  ông  nào  lè  phè,  yếu  đuối  ,  để  cả  bọn  bị   Suốt  mười  ba  tháng  quân  trường  có  lẽ  cái  mà
           phạt…..  Nhưng rồi sau đó thì đâu vẫn vào đấy, ông   chúng ta thiếu thường xuyên và cũng rất khao khát là
           nào lè phè vẫn tiếp tục lè phè, ông nào đùa vẫn cứ đùa,   thèm ngủ và có thể ngủ bất cứ lúc nào, và bất cứ ở đâu
           ai  yếu  đuối  thì  cứ  yếu  đuối,  đại  đội  có  bị  phạt  hay   dù dưới nắng hè oi ả hay trong mưa tầm tả, khi nằm,
           không đó là quyền của huynh trưởng, còn bọn đàn em   khi ngồi đôi khi cả lúc đang đi… ngủ thật ngon, thật
           không ai oán trách ai, nụ cười vẫn nở trên môi mặc dù   sâu và không mộng mị.
           hơi héo tàn một tí phải không bạn!                        Trong  ba  mươi  sáu  món  ăn  chơi  của  trường  Bộ
               Muôn  ngàn  cay  đắng,  trăm  vạn  buồn  vui  trong   Binh  chắc  bạn  vẫn  chưa  quên  món  chà  láng?..  Mỗi
           những tuần huấn nhục, bao nhiêu sự tự do, danh dự, tự   người một cái cà mèn từng đoạn giao thông hào thẳng
           ái đã được huynh trưởng dặn dò là đàn em phải để lại   tấp được chúng ta chà bóng mượt, sân đại đội không
           ngoài cổng trường rồi mà, bao giờ ra khỏi trường Bộ   một cọng rác, không có xác một chiếc lá rơi, đến tuần
           Binh mới nhận lại bạn nhỉ!  Chúng ta những thanh niên   lễ đi phép chúng ta thật bận bịu chuẩn bị súng ống sạch
           thư sinh ẻo lả của thuở nào chẳng mấy chốc đã lột xác,   sẽ, cặp Alpha và nhất là đôi giày, nếu không bóng là
           da  xạm  nắng  đen  dòn,  mái  tóc  dài  đã  được  húi  cao,   khỏi mong có phép phải không bạn!.. Đánh giày là cả
           dáng dấp trở nên oai vệ, giọng nói cũng oang oang như   một nghệ thuật phải kiên nhẫn và tỉ mỉ, với miếng gòn
           những  đàn  anh  hướng  dẫn.  Rồi  giai  đoạn  huấn  nhục   nhỏ thấm nước nhè nhẹ đều tay cho đến khi mũi giày
           cũng qua đi bằng một buổi lễ gắn alpha đêm được tổ   bóng láng như gương mới được.
           chức trọng thể tại Vũ đình trường.                        Những tháng ngày trôi qua mõi mệt…bài vở lê thê
               “Hãy quì xuống các Tân Khoá Sinh”                chuẩn bị cho ngày thi cuối khoá… Rồi ngày ra trường
               Rồi các Sinh Viên đàn anh lần lượt tiến lên theo   cũng đến, Tổng Thống đích thân đến chủ toạ buổi lễ:
           hàng dọc gắn từng cặp Alpha vàng bóng  trên vai đàn       “Hãy quì xuống các Sinh Viên Sĩ Quan”
           em, theo sau đó là tiếng hô dõng dạc của huynh trưởng   Và  “Hãy đứng lên các Tân Sĩ Quan”
           điều khiển.                                               Khoá  được  đặt  tên  là  Bất  Khuất  không  biết  có
               “Hãy đứng lên các Sinh Viên Sĩ Quan”             phải rút ra từ câu:

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                   7
   3   4   5   6   7   8   9   10   11   12   13