Page 136 - dacsan-bk-2011
P. 136
“dù” nên các SVSQ bị phạt “lia chia”. Một ngày, sau phải học đi một vòng hoặc hai vòng Vũ Ðình Trường.
hai ngày mưa tầm tã, nước đâu tuôn về, ngập đầy sân Ngày cuối tuần, các Ðại Ðội phải diễn hành trước sự
cỏ nhà trường, tôi bị Ðại Úy Khoa phạt “Trùm chứng kiến của Chỉ Huy Trưởng, Liên Ðoàn Trưởng,
Poncho”. Trời mát mát lạnh mà người sao nóng thật là Tiểu Ðoàn Trưởng…để phạt một, hai Ðại Ðội “không
nóng, mồ hôi chảy ra như tắm, chan đầy châu được về phép” 24 giờ. Ðại Ðội nào ở lại trường thì, Sĩ
thân…,“Xỉu” . Người ngả bịch xuống….Trời đất mang Quan Cán Bộ Ðại Ðội cũng bị “coupe’ ra trại về với vợ
mang không còn biết gì nữa. Ở quân trường, xỉu là con hay bồ bịch. Các ổng oán lắm!. Các ông Ðại Úy
chuyện thường, không xỉu mới là lạ! Một tuần lễ ở đây, Khoa, Thiếu Úy Tâm, Thiếu Úy Lượng, Chuẩn Úy
dẫu gì cũng được ngủ trong phòng ấm, giường êm đọc Biên hè nhau “dzợt” Ðại Ðội te tua ngoài nắng, ngoài
hết quyển “Phạm Duy Còn Ðó Nỗi Buồn” của Tạ Tỵ mưa cũng đâu có đả giận. Các SVSQ bị “đì”. Biết
do Văn Sử Học mới xuất bản và được một anh bạn chớ!. Làm gì?. Quân trường mà. Một thời ở Thủ Ðức,
Giáo Sư trường Hồ Ngọc Cẩn cho ăn cút rôti và trứng tôi chưa một lần rửa cái gamelle. Cứ việc tộng nó vào
cút luộc “mệt nghỉ”. Thời mà cút xuống “hạ cám” bao nylon. Cứ việc cho cơm khê, cơm nhão, bò kho
không còn“ thượng vàng”. Về trại chẳng được bao lâu carotte, canh cải…vào. Ăn xong, kéo bao nylon ra giụt.
lại “sáng theo xe đi, chiều theo xe về” làm công tác ở Cái gamelle vẫn sạch sành sanh. Thì giờ để tìm chỗ
Bô Cựu Chiến Binh của Thiếu Tướng Phạm Văn “ngáy” hay “ghẹo” mấy cô bán sâm sâm, chứ thì giờ
Ðổng, đường Hiền Vương. Ðiền thêm chi tiết vào hồ đâu để tìm nước mà rửa mà tráng?. Một lần “Ðu Dây
sơ cũ hay lập một hồ sơ mới…mà mất cả tháng. Người Tử Thần” từ trên chòi cao dốc xuống cột ciment xa thật
ta “đi chiến dịch”, mình “đi viết lịch”. Cái nào cũng là xa dưới kia. Dòm xuống, sâu thật là sâu lĩa chĩa rừng
chiến dịch. Có những chiều Ðại Ðội phải ở lại bãi chờ cây lởm chởm đâm lên. Hơi khớp!. Hai tay cầm hai cái
lớp đêm. Tôi ngồi trên đồi cỏ cao nhìn ra Xa Lộ Biên róc rách, “úm ba la” tống một cái, người đi rào rào
Hòa, lòng thấy bâng khuâng, lao xao. Có người gối đầu trong gió. Thả tay ra, người tõm xuống hồ nước. Có gì
ballot, tháo đôi “botte de saut” ra, tréo chân chữ ngũ đâu?. Vậy mà cũng có nhiều anh đau đít, điếng “thằng
“làm một giấc”. Có người nằm dài viết thư, chắc thư nhỏ”. Vậy mà cũng có nhiều anh “ơi ới”, còn chút nữa
tình muôn thuở với người yêu? Có nhóm vui cười rộn chết đuối như chơi!. Những ba ngày hai đêm “Di Hành
rả. Có nhóm im iễm như những Pho Tượng Tiếc Dã Trại” từ Vườn Cao Su dọc theo con đường sát rừng
Thương…Mới ngày nào đó “huấn nhục” chằng ăn, trăn tre cuối bãi; Men theo con sông nằm đằng sau những lò
quấn qua mau. “Quỳ Xuống Các Tân Khóa Sinh” rồi gốm, lò gạch Tân Vạn thuộc Quận Dĩ An; Băng qua
“Ðứng Dậy Các Sinh Viên Sĩ Quan”, họ đã trối chết bỏ những vùng sình lầy bần, đước, ruộng lúa,… mà đến
lại sau lưng thời đọa đày, đeo lên vai, trên cồ áo con cá một Nhà Thờ đạo Thiên Chúa, gần Xa Lộ Biên Hòa.
vàng mình ngắn, đuôi dài Alpha. Họ vênh váo cái bản Con người như qua cơn vật vã, tháo ballot ra, bỏ nón
mặt huynh trưởng ta đây, eo sèo nghênh ngang với lính sắt xuống, lỏng dây đạn cho nhẹ… nằm thẳng tay,
mới tò te đàn em tập ăn tập nói, tập đi tập đứng. Quân thẳng chưn cho đả cái mình mấy ngày hụt hơi. Ngồi,
trường là sân khấu diễn hoài một tuồng cũ rich buồn nằm, dựa… đợi xe GMC chở vê trường, ai ai trong
cười, lố bịch…mà diễn viên thủ vai một cách xuất lòng, đố mà biết đang suy nghĩ gì? Có một điều, ai
thần, say sưa, mệnh lệnh. Khán giả vô tình sẽ “ngẫn tò cũng thấy đưọc, họ rất buồn, ngày mai xa nhau có khi
te”, tưởng mình đang lạc vào thế giới người “không không bao giờ gặp lại!. “Bốn Vùng Chiến Thuật” đâu
giống ai” mà “cười xòa”, mà cũng “cười ra nước mắt” phải nhỏ nhoi gì cho cam! Người Biệt Ðộng Quân, Sư
thương cho người yêu của mình lầm lũi phong trần!. Ðoàn, Pháo Binh…Kẻ Tiểu Khu, Quân Cụ, Nhảy
Năm1967, học Cơ Bản Thao Diễn với Trung Úy Huỡn Dù…nay chiến trường nầy, mai chiến trường kia, có
“hết sẩy”. Ðẹp, gọn, mạnh…đã lôi cuốn người ta ham khi chưa nghe nó ở đâu thì nó đã ra người thiên cổ.
học. Bây giờ, các ông Cán Bộ Ðại Ðội cứ y như rằng, Một hai hôm nữa làm lễ mãn khóa mà lảnh cái chứng
trời đổ đôm đốm lửa thì lôi người ta ra Vũ Ðình nhận “Tốt Nghiệp Sĩ Quan Căn Bản Bộ Binh” có chữ
Trường mà “quần”. Cơ bản thao diễn của các ổng ký của Chỉ Huy Trưởng, Trung Tướng Phạm Quốc
không ngon lành chút nào. “Súng chào”, “gác súng”, Thuần như thể lời thề nguyền sông núi, tung hoành
“nghiêm”, “thao diễn nghỉ”, “bên trái bẻ góc”, “bên ngang dọc Bốn Vùng Chiến Thuật. Gió thoảng qua, lao
phải bẻ góc”, “đằng sau quây”,”bên trái quây”, “bên xao lời đồng vọng “Bồ Ðào mỹ tửu dạ quang bôi. Dục
phải quây”…không giống ai!? Là khóa sẽ diễn hành ẩm Tỳ Bà mã thượng thôi. Túy ngọa xa trường quân
trong Ngày Quân Lực 19 Tháng 6 nên trước khi đi bãi mạc tiếu. Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi!?”. Cầm một
hay sau đi bãi về hoặc trước khi vào phòng các F buổi cái băng vệ sinh của đàn bà mới mua dưới khu sinh
sáng và chiều từ phòng các F về thì tất cả các Ðại Ðội hoạt, vừa cười hô hố, vừa cột thật chặc, thật chắc vào
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 135