Page 200 - Dac San BK 2013
P. 200

vừa  nói  Bê  vừa  đưa  tay  chỉ  vào  một  người  đàn  ông      - Cô bé tên chi hỉ?
           đứng cao ngất trên chiếc thang bốn chân cặm cụi sơn       Nhỏ lí nhí trả lời ;
           phết  bộ  cửa  sắt  nhà  trước  với  những  cành  hoa  Mai,      - Dạ Nhỏ .
           Lan, Cúc, Trúc..Thì ra người đó là Rằn ri. Nhỏ rủ Bê      Rằn ri dựa người vào thành ghế rồi ôn tồn nói;
           chị đi lang thang mà Bê phải đưa mấy cô ra chợ sắm        - Nhỏ  mà lí lắc quá hí? Mà hổng dám nhỏ đâu,
           vaì thứ lặt vặt.                                     tuổi này cũng phải 17 bẽ gãy sừng trâu rồi.
               Thằng  em  Nhỏ  đề  nghị  đi  ngược lại  đường  Cao      Lần  này  thì  Nhỏ  gưiơng  đôi  mắt  tròn  xoe  nhìn
           Thắng trước rồi tình cờ Nhỏ gặp lại bạn bè cùng trường   Rằn ri ngạc nhiên vì Rằn ri đoán trúng phóc tuổi của
           cùng lớp. Tụi nó vô Đà nẵng trước Nhỏ cả mấy ngày    Nhỏ.
           đang  tạm  cư  trong  trường  Kỹ  thuật  nằm  cuối  đường      Tự dưng cả hai cùng im lặng thật lâu chừng khi
           Cao thắng. Cả bọn mừng rỡ tíu tít hỏi thăm nhau rồi   Nhỏ nghe tiếng hát nhịp nhàng của Rằn ri cất lên: "Hãy
           cùng  đi  quanh  khuôn  viên  trường  cho  biết  đồng  thời   nói giùm tôi , hãy nó giùm ..hãy hiểu giùm tôi..." Nhỏ
           gặp thêm được một số người quen. Đa số dân Huế vô    ngước  mắt  nhìn  Rằn  ri  và  nghe  tim  mình  đánh  trật
           đây lánh nạn mà không có nhà thân nhân thì tạm cư ở   nhịp, Nhỏ gỉa vờ cuí nhìn trang sách đọc tiếp mà hàng
           các trường Trung học lớn quanh thành phố. Học sinh   chữ thì như nhảy múa trước mắt Nhỏ. Rằn ri khe khẽ
           Đà  nẵng  cũng  đành  nghỉ  học  và  tham  gia  công  tác   gọi;
           Thanh niên thiện chí để chia sẻ những khó khăn với.       - Nhỏ, Nhỏ đang đọc truyện chi rứa, kể anh nghe
           dân tị nạn. Đó là một nghĩa cử cao đẹp của người dân   vơí hỉ ..
           miền Nam tự do ngày trước.                                Môi Nhỏ mấp máy bật lên một tiếng
               Chia tay lũ bạn bè mấy chị em Nhỏ đi vòng trở lại      - A...
           con  đường  cũ,  ghé  nhà  rủ  cu  Thanh  làm  hướng  đạo      Khi  nghe  Rằn  ri  đổi  xưng  hô  rồi,  Nhỏ  lấy  sách
           viên cả bọn băng qua Đống Đa rồi ra Thống Nhất, con   đưa lên che  ngang  mặt  để  Rằn  ri  đọc  tên tựa sách ở
           đường mát rượi với hai hàng cây Sao cao vút giao đầu   trang bìa bên ngoài. Biết Nhỏ mắc cỡ Rằn ri lấy ngón
           nhau, nắng mùa Hè rải rác trên đầu ngọn xuyên qua lá   tay ấn đầu sách xuống nhìn dịu dàng vào mắt Nhỏ thật
           rớt xuống khiến mặt đường lấp lánh những bông hoa    lâu rồi thì thầm :
           nắng.  Đi  ra  tới  bến  Bạch  Đằng  mấy  đứa  giành  nhau      - Ở một nơi ai cũng quen nhau. Có thật vậy không
           ngồi ghế đá nhìn sông Hàn nước chảy lững lờ, nước    hở Nhỏ?
           sông vẫn vô tình trôi xuôi nhịp sống thành phố vẫn sầm      Hỏi  xong  Rằn  ri  đứng  bật  dậy  vẫy  tay  chào  và
           uất xe cộ ngược xuôi làm như người dân đã quên đi hết   chúc Nhỏ ngủ ngon. Rằn ri bước đi để lại cho Nhỏ một
           nhũng đau thương đổ vỡ của mùa hè đỏ lửa vừa qua,    nỗi bồi hồi nuối tiếc .. lòng nghe lao xao như một mặt
           mặc dù thành phố vẫn chen chúc và ngột ngạt bởi lớp   hồ  bị  gợn  sóng  mà  Rằn  ri  là  người  đã  ném  xuống
           người tị nạn.                                        những viên sỏi nhỏ.
               Thấy bóng chiều nghiêng dần. Nhỏ mua cho mỗi          Thời tiết càng lúc càng oi nồng, ngột ngạt. Thím
           nhóc một cây kem vừa ăn vừa đi trở lại nhà. Bê chị gặp   Ngà ngồi ở bậc cửa hóng gió lên tiếng than vãn:
           Nhỏ ở cổng và đưa cho Nhỏ mượn quyển truyện của           - Trời ơi là trời ! đánh đá chi không mà phải bỏ
           Hoàng ngọc Tuấn một nhà văn xứ Huế đang ăn khách     nhà bỏ cửa mà chạy ri trời. Ba thằng Tí ra răng ngoaì
           của tuổi mới lớn mấy cô cậu ở đất Thần kinh.         mà không nghe tin tức chi hết ..
               Trong lúc tụi nhỏ tiếp tục chơi cờ cá ngựa, mấy dì      Vừa lúc Dượng Hai từ nhà trên đi xuống, Dượng
           sửa soạn lên nhà trên coi Ti vi thì Nhỏ ngấu nghjến đọc   lên tiếng đùa:
           truyện,  Nhỏ  linh  tính  có  ai  đang  nhìn  mình  thì  đúng      - Mấy Dì cứ yên tâm ăn ngủ, xa nhà mới hơn hai
           vậy lúc Nhỏ nhìn ra cửa sổ Nhỏ thấy bóng Rằn ri lướt   tuần mà đã la làng, có làm lính như tụi tôi xa nhà hàng
           nhanh đi vô nhà kéo ghế ngồi đối diện Nhỏ rồi tự nhiên   tháng thì có nước khóc ròng hí.
           bắt chuyện, Rằn ri hỏi Nhỏ trống không:                   Mọi  người  cười  vui  vẻ  theo  lời  nói  của  Dượng.
               - Tại sao không lên coi Tivi?                    Dượng Hai là người có tiếng sống có tình vơí họ hàng,
               Nhỏ nghe chân tay cuống quýt, Nhỏ vén tóc che    nghe lính của Dượng kể Dượng cũng là một con người
           một bên má để giấu nỗi thẹn thùng, Rằn ri gõ tay lên   đa cảm, Dượng đi tới đâu thì có người thương Dượng
           mặt bàn tiếp tục hỏi gặn, Nhỏ mím môi đáp bừa:       tới  đó  và  Dì  Nhỏ  thì  tính  tình  xởi  lởi  từ  tâm  có  tay
               - Tại sợ cọp đen qúa !                           bương chải giỏi, mọi chuyện Dì đều giải quyết êm đẹp
               Rằn ri bật lên cười khanh khách, gật đầu nhìn sâu   nên  mọi  sự  đế  huề,  đơn  vị  của  Dượng  đang  thời  kỳ
           vào đôi mắt Nhỏ và hỏi tiếp;                         dưỡng  quân  đang  đóng  đâu  đó  quanh  thành  phố  sau
                                                                mùa Hè đỏ lửa vừa qua  mà chứng tích vẫn còn đậm

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                199
   195   196   197   198   199   200   201   202   203   204   205