Page 98 - Dac San BK 2013
P. 98

tôi phải năn nỉ, ỉ ôi hết lời suốt cả tuần lễ. Thì không sợ   từng ngày từng giờ. Anh mà bị cúp phép lần nữa chắc
           là gì?                                               em khóc hết nước mắt luôn.
               Nó  lỉnh  kỉnh  như  vậy  mà  cứ  chết  mê  chết  mệt.      Tôi ận ừ theo cái tật cố hữu nhưng trong lòng nhất
           nhớ  nhau  cả  ngày  lẫn  đêm  mới  lạ  chứ!  Nhớ  da  diết,   định sẽ thật cẩn thận để tránh những cám dỗ lôi cuốn
           nhớ cứ để mà nhớ thôi. Hay là khi yêu nhau người ta   nhất thời  rất  dễ  đưa  đến tình  trạng  vi  phạm  kỷ  kuật.
           lẩm cẩm đâm ra ngớ ngẩn chăng?                       Chia tay mà cứ bịn rịn, vấn vương. Mà tới giờ phải trở
               Lần này nàng không trách, không ngắt không véo   lại  đại  đội  tập  họp  điểm  danh  rồi.  Ra  khỏi  khu  Tiếp
           tôi  nhưng  thấy  vẻ  mặt  buồn  buồn  lo  lo  của  nàng  tôi   Tân, tôi chạy như ma đuổi, còn mạnh giỏi hơn hồi tân
           thấy là mình thật có lỗi khi làm cho bao nhiêu người   khoá sinh, vài toán đàn em chạy ngang qua chào huynh
           phải liên luỵ vì chuyên không đâu và sự vô ý thức của   trưởng mà chắc họ đang thắc mắc là ông này đã là siêu
           mình. Nàng tiếp.                                     HT rồi mà sao giờ này con chạy như có ai rượt vậy cà?
               - Em đi chợ gặp mẹ anh, bà cho biết như vậy, thấy      Rồì  tuần  kế  tiếp  cũng  tới,  trưa  thứ  bảy  sau  khi
           bà cũng không được vui định an uỉ bà mà ….thôi, khó   diễn  hành  3  vòng  sân  Vũ  Đình  Trường,  không  thấy
           nói quá.!                                            Đ/U Trần Hồng Phú ( TĐT) nhận xét gì nhiều. Đi đứng
                                                                đàng  hoàng  về  tới  sân  ĐĐ,  tập  họp  điểm  danh  xong
               Tôi tự nhủ: “Mình phải cố gắng sao để khỏi phụ   xuôi đâu đó rồi thay đồ trận. Còn phải đi tắm một phát
           lòng bao nhiêu người thân….” Thấy ân hận về cái hành   tẩy bụi trần cho nó thơm tho mát mẻ một tí chứ. Sau đó
           động ngu xuẩn của mình quá thể. Bị phạt như vật là   chơi bộ quân phục số 2 mà anh em chúng tôi thường
           xứng đáng quá rồi; chẳng oan uổng chi cả.            gọi là bộ đồ diện đi phép đã được o bế kỹ lưỡng từng
               Buổi tiếp tân gặp gỡ bên nàng nó trôi qua cái vèo   nếp ủi phi quần lẫn áo. Alpha, bút nịt dây biểu chương
           còn  lẹ  hơn  bóng  câu  qua  cửa  sổ.  Cứ  nhìn  nhau  đắm   chỗ nào có đồng là được lau chùi sáng loáng. Còn nhìn
           đuối  mà  không  biết  nói  gì  với  nhau,  cho  nhau.  Hôm   xuống dưới chân hả, đôi giày được o bế kỹ lưỡng thậm
           nay  nàng  mang  chiếc  áo  dài  thiên  thanh  thật  là  nhẹ   chí nói không ngoa là nếu con ruồi có đậu trên đó nó
           nhàng thanh thoát dễ thương. Tôi vốn thích màu thiên   cũng phải té luôn. Nếu bạn đưa lại gần dám bạn thấy
           thanh  của  da  trời  nó  làm  dịu  mắt,  thanh  thản,  mang   được khuôn mặt bạn trong đó. Phải nói là đôi giày nó
           niềm hy vọng … Nàng biết ý nên hay chiều tôi những   được lau chùi bóng loáng như vậy, không một hạt bụi
           cái lỉnh kỉnh như vậy.                               dính vào.
               Lâu lâu được dịp khoe với bạn bè. Chứ trước đây,      Cầm tờ giấy phép 24 giờ trên tay. Trời ơi ! Mọi
           khi lên thăm tôi, nàng thường đi với một người bạn đã   cái xung quanh như nhảy múa trong ta, trời bỗng trong
           đính hôn với anh bạn trong xóm là khoá đàn anh đã ra   sáng lạ thường. Hai chân bước đi trong bộ quân phục
           đơn vị cả gần năm nay. Bạn bè cứ tưởng lầm nàng là   số 2 mà làm như đang đi mây về gió, bỗng nhiên nhẹ
           em gái tôi, đòi làm em rể tôi hoài. Chỉ có thằng Dũng   tâng bay bổng. Tất cả mọi người quanh ta bỗng dưng
           hay lui tới nhà tôi là rành rẽ mà thằng ít nói chẳng bao   thân  thương  lạ  thường.  Lệnh  tập  họp  ban  ra  như
           giờ nó đính chính cho tôi cả. Nói nó thì nó bảo là từ từ   thường lệ, sau đó anh em được đi phép ra khỏi sân ĐĐ
           rồi tụi nó cũng biết mà. Lo chi mất công suy nghĩ cho   tiến về nơi các quân xa đang chờ để đưa các SVSQ về
           tổn thọ. Cái thằng vừa gàn vừa bất cần đời. Có lẽ nghệ   Sàigòn,  còn  tôi  và  thằng  Dũng  thong  thả  cuốc  bộ  ra
           sĩ tính trong con người nó quá dồi dào phong phú nên   cổng số 1, con đường hôm nay sao êm dịu, mát mẻ lại
           lúc  nào  nó  cũng  có  vẻ  như  không  sống  với  thực  tế   có vẻ như ngắn hơn mọi khi .
           chăng?                                                    Sau  gần  40  năm  xa  trường,  bây  giờ  nhớ lại  còn
               Ngồi bên nhau chẳng biết nói với nhau gì nhiều có   bổi  hổi  bồi  hồi.  Nhớ  lại  bài  học  học  được  từ  Đ/U
           lẽ chỉ nhìn nhau cũng đã quá đủ rồi. Dường như thế   Nguyễn  Thành  Một  mà  sau  này  khi  lâm  trận,  tôi  đã
           giới chung quanh chúng tôi không còn ai khác ngoài   vượt qua rất nhiều nguy nan, thoát chết trong đường tơ
           chúng tôi hiện diện ở cái thế giới này. Nhưng rồi thời   kẽ tóc. Phong cách chỉ huy từ một trung đội đến đại
           gian có hạn, mọi người xung quanh lục tục chia tay ra   đội, tôi đã học từ Đ/U ĐĐT của tôi khá nhiều điều hữu
           về, chỉ nghĩ tới lúc chia tay với người yêu thôi là tôi đã   ích khi đem áp dụng vào chiến trường hay đối phó với
           thấy buồn nản cô đơn mặc dầu xung quanh tôi còn biết   các binh sĩ trong đơn vị vô kỷ luật. Xin ghi nhận nơi
           bao anh em bạn bè bằng hữu lẫn đồng đội của tôi.     đây  lòng  tri  ân  chân  thành  biết  ơn  đến  Đ/U  Nguyễn
               Trước khi chia tay nàng còn ân cần nhắc nhở:     Thành Một.
               - Nhớ nha anh, rán giữ gìn để đừng bị phạt bị cúp
           phép nữa để về gặp em nha anh, em chờ, em mong anh   CSVSQ VŨ NGỌC LINH 31

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 97
   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103