Page 42 - DAC SAN BK 2015
P. 42

miệng mêu mếu một tí là tim chàng nhũn ra như             Cũng thật khó mở lời từ giã vì chỉ sợ vừa mới
           cọng  bún  thiu.  Dù  sao  đi  nữa  thì  cũng  phải  qua   mở miệng thì không giọt châu lã chã thì nước mắt
           nhà nàng chào ông bô bà bô nàng vài câu từ giã       cũng  doanh  tròng  chắc  Phong  bủn  rủn  chân  tay
           cho phải phép chứ. Nhưng mục đích là phải làm        mất.  Tuy  nhiên  hôm  nay  sao  nàng  bình  tĩnh  lạ
           sao gặp được cái bản mặt phụng phịu, ngây ngây       thường. Không có cảnh nước mắt ngắn nước mắt
           khi nàng làm bộ dỗi một tí: Ứ! Ừ! Anh ăn gian bỏ     dài như nhiều lần trước đây làm nản chí anh hùng.
           xừ,  nghỉ  chơi  với  anh  ra  đó…!..  Chỉ  được  một   Nhập  ngũ  hay  đi  lính,  từ  giã  lần  này  khác  với
           chốc một lát thôi rồi đâu lại vào đó.                những  lúc  chia  tay  thường  lệ.  Dầu  vậy,  Phong
               Lúc  mới  bước  lên  bậc  thềm  vào  nhà  nàng,   cũng  chẳng  thắc  mắc  làm  chi  vì  còn  bao  nhiêu
           thoáng  thấy  bóng  Phong,  Tú  Hà  đã  vội  chạy  tọt   chuyện  phải  giải  quyết  cho  xong  trước  ngày  lên
           vào  bên  trong  buồng  mà  chàng  hay  gọi  đùa  là   đường trình diện nhập ngũ tòng quân..
           khuê phòng, nàng cũng chẳng kém: khoai phòng,             Bố chỉ dặn vài câu: giữ mình cẩn thật, cuộc
           Chàng đáp trả: chắc phòng để chứa khoai phòng        đời nó đầy bất trắc bao nhiêu là cạm bẫy nó rình
           khi ăn độn.                                          rập.  Toàn  là  những  lời  khuyên  trừu  tượng  mà
               - Tú Hà: Để dành cho anh đó.                     Phong  thì  lại  theo  học  ngành  khoa  học  thực
               - Phong: Để dành cái gì? Khoai hay là ai?        nghiệm nên chi chàng cũng vâng vâng dạ dạ cho
               Thế  là  một  màn  ứ  ừ  nguýt  lườm  ngắt       bố yên tâm nhưng nghe tai này lọt qua tai nọ bay
           véo…mà bao giờ Phong cũng là người thua cuộc         vào không gian vô tận. Nhiều năm sau, nghiệm lại
           khi thoáng thấy vài giọt sương doanh tròng.          mới thấy lời bố thật chí lý, tích tụ kinh nghiệm cả
               - Anh ơi, anh đi lính bao lâu? Tú Hà ngây thơ    một đời người. Nay ngộ ra thì bố đã không còn,
           hỏi.                                                 lòng chàng tiếc thương vô hạn.
               - Anh cũng chẳng biết nữa, chắc ba bốn năm            Tưởng đời lính nó cũng như chuyện học hành.
           gì đó. Hay lâu hơn không chừng.                      Nào ngờ cả một cuộc sống, một môi trường thay
               Đối với chàng thì chuyện lính tráng nó cũng      đổi 180 độ. Từ một chàng thư sinh trói gà không
           như là chuyện học hành vậy thôi, từ môi trường       chặt, môi trường quân đội nó biến đổi hoàn toàn:
           này chuyển sang môi trường khác. Có gì đâu mà        lúc còn là một chàng trai chỉ biết cầm bút mà nay
           phải  bận  tâm.  Mối  bận  tâm  hàng  đầu  của  chàng   da mặt xạm đen, rắn rỏi, chạy bộ vài chục cây số
           bây giờ là phải nói gì với người yêu nhỏ bé ngây     cõng cái balô trên vai như con lạc đà mà cũng cứ
           thơ,  hết  còn  dung  dăng  dung  dẻ  dắt  tay  nhau  đi   coi như không. Quả thật các trung tâm huấn luyện
           lòng vòng quanh xóm kể cho nghe những chuyện         hay quân trường được mệnh danh là lò luyện thép
           đầu Ngô mình Sở hay là chở nhau trên cái Honda       cũng  không  ngoa.  Vậy  mà  có  đứa  không  biết
           dame  cà  tàng,  nàng  ngồi  bỏ  hai  chân  sang  một   chúng nghĩ sao lại tặng cho các Lò Luyện Thép đó
           bên, ôm eo ếch chàng thật chặt. Không ôm chặt lỡ     là:  trung  tâm  tàn  phá  nhan  sắc.  Sau  này  Phong
           lạng qua lách lại văng xuống đường thì không biết    nghiệm ra rằng đã vào đây một thời gian khi quảy
           phải ăn nói làm sao. Cứ mỗi lần thắng gấp. Tú Hà     balô rời nơi thụ huấn thì anh chỉ có khỏe ra đen ra,
           lại  chúi  người  vào  lưng  chàng.  Ôm  chàng  cứng   biết nhiều hơn và tánh tình cứng rắn nhưng nhân
           ngắc, những lọn tóc bay bay quyện lấy mặt chàng      bản  hơn.  Chẳng  bao  lâu  Phong  trở  thành  người
           kèm  theo  mùi  da  thịt  con  gái  trinh  nguyên  làm   chiến binh Việt Nam Cộng Hòa, một sĩ quan đầy
           chàng ngây ngất đê mê cứ tưởng như lạc vào chín      tính Nhân Bản với châm ngôn: Bảo Quốc, An Dân
           từng  mây  hay  đang  ở  cõi  thiên  thai  nào.  Những   kèm theo tinh thần Danh Dự, Trách Nhiệm đối với
           giây phút như vậy chỉ thoáng qua trong giây phút     quê hương dân tộc.
           nhưng nó làm cho chàng da diết. Lỡ dại kể cho Tú          Đương đầu với những sự thật phũ phàng, hầu
           Hà nghe thì lại một cái ngắt tím da tím thịt.        như  khác  với  những  gì  chàng  được  học  hỏi  và
               - Anh chỉ được cái lợi dụng là không ai bằng.    trang bị  trong các quân trường. Nay đối  đầu với
               Điệu này mai kia mốt nọ chắc cả ngày bầm         thực tế chàng mới  thấy  các kinh  nghiệm mà các
           dập mất, bố bảo cũng không dám vác cái bản mặt       lớp đàn anh, các sĩ quan cán bộ, các huấn luyện
           ra đường.                                            viên  truyền  thụ  lại  trong  quân  trường  quả  thật

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                  42
   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47