Page 43 - DAC SAN BK 2015
P. 43

không  vô  ích  nhưng  lúc  bấy  giờ  còn  trẻ,  hung   thức  thi  hành  Hiệp  định  ngừng  bắn.  Đồng  thời
           hăng,  kinh  nghiệm  chưa  có  lại  háo  thắng  nên   khuyến khích dân chúng yên tâm sống với chính
           chàng và bạn bè đồng khóa hầu như bỏ ngoài tai.      quyền Quốc Gia mà Phong và bạn bè gọi nôm na
           Tới khi đụng với thực tế chàng mới vỡ lẽ ra đó là    là “chiến địch lấn đất giành dân”. Nghĩ cũng quả
           những kinh nghiệm xương máu mà những người           là éo le mâu thuẫn: đất đai của mình, dân chúng
           đi  trước  phải  trả  bằng  mồ  hôi  nước  mắt  có  khi   của mình, chúng nó vào đây lấn chiếm, khủng bố
           bằng chính máu thịt của mình và cả sinh mạng của     chiếm đoạt mà bây giờ mình lại phải làm cái điều
           đồng đội nữa.                                        mà chúng nó đã gây ra bao nhiêu đau khổ trên quê
               Trong  những  lần  đi  phép  cuối  tuần,  sống   hương mình. Là giành lại những gì đã mất. Chiến
           trong vòng tay thương  yêu của  cha mẹ, anh  em.     tranh là như vậy ư?
           Phong thấy thật hạnh phúc, êm đềm nhưng thật là           Trong những lúc công tác, Phong từng chứng
           ngắn ngủi. Những ngày phép cuối tuần thật là quý     kiến những cảnh tượng thật tang thương, não lòng.
           báu  vô  cùng,  nó  bay  vèo  như  cơn  gió  thoảng.   Những bà mẹ trẻ khuôn mặt thật trẻ thơ, các em bé
           Chẳng khác nào bóng câu qua cửa sổ. Nhất là khi      đang  tuổi  cắp  sách  đến  trường  mà  đã  quấn  vội
           ngồi bên cạnh Tú Hà, bao nhiêu cũng không đủ,        vành khăn tang trên đầu lăn lộn bên chiếc quan tài
           mà sao những lúc ấy thời gian nó cứ vùn vụt trôi     phủ lá quốc kỳ. Chàng chợt nghĩ: với cảnh tượng
           còn những lúc chờ nàng nơi hẹn hò thì dường như      đó mà người trong cuộc chính là mình thì sao? Ô
           thời gian nó ngừng lại, cái kim đồng hồ nó cũng      hay! Nếu bây giờ vì yêu Tú Hà, chàng quyết định
           xuống  đường  đình  công  bãi  thị  không  bằng.  Có   tiến tới với sự chấp thuận của cả 2 gia đình. Nàng
           gặp gỡ thì phải có chia ly. Tới lúc chia tay nhau    sẽ là vợ chàng. Để rồi một ngày định mệnh nào đó
           thì cứ như đôi sam, nhưng cũng phải rời nhau ra      nàng sẽ trở thành góa phụ trong lúc tuổi còn xuân
           thôi vì: “Phép công là trọng, niềm tây xá nào…”      sắc, tràn đầy nhựa sống; liệu chàng có đành lòng
           (Chinh Phụ ngâm). Phong quay đầu bước đi không       hay không? Đó là chưa kể nếu đời sống gia đình
           dám ngoảnh lại mặc dầu biết là sau lưng mình vẫn     cứ tiếp diễn mà chàng cứ đi biền biệt thì ai đứng ra
           còn ánh mắt đẫm lệ dõi theo. Bao giờ cũng kèm        gánh vác gia đình nhỏ bé của chàng? Chưa nói tới
           câu: “Ngày nào em cũng cầu nguyện cho anh…”          những  đứa  con  ra  đời  mà  thiếu  sự  săn  sóc  của
           Có lẽ ngoài khả năng và tầm với thì người ta chỉ     người cha. Hẳn mọi sự lại đổ lên đầu lên vai Tú
           còn trông cậy vào ơn trên. Con người duy tâm tin     Hà chứ còn ai vào đây. Tại sao một người con gái
           tưởng có trời cao Thượng Đế khác với lũ duy vật      chẳng liên hệ máu huyết với mình khi khổng khi
           vô thần ở chỗ đó. Đặt niềm tin vào ĐẤNG TỐI          không lại bị ràng buộc bởi bao nhiêu là hệ lụy với
           CAO là lời mở đầu của Hiến Pháp đệ II Việt Nam       mình nhỉ? Nghĩ tới đây chàng không dám cho đầu
           Cộng Hòa.                                            óc  mình  phiêu  lưu  thêm  nữa.  Có  những  bài  hát
               Những buổi thụ huấn thật là cam go. Nó đòi       được sáng tác trong thời kỳ này cũng nói lên tâm
           hỏi  người  chiến  binh  một  ý  chí  quyết  thắng,  sự   trạng  của  con  người  trong  bối  cảnh  chiến  tranh
           chiến đấu anh dũng quả cảm. Chẳng những thế mà       đang diễn ra khắp đất nước khiến Phong thêm bối
           nó còn tạo cho chàng và đồng đội phong cách của      rối khắc khoải âu lo.
           một  người  chỉ  huy  hiên  ngang,  ninh  tử  bất  ninh      Chứng kiến cảnh vợ con lính nheo nhóc, sống
           thọ nhục. Cách điều động binh sĩ dưới quyền làm      nay chết mai. Dường như họ dễ dàng chấp nhận
           sao  chu  toàn  nhiệm  vụ  mà  bảo  toàn  được  sinh   cuộc  sống  hiện  tại  đang  diễn  ra  hằng  ngày  mà
           mạng của đồng đội binh sĩ dưới quyền. Họ cũng là     không  biết  ngày  mai  sẽ  ra  sao.  Ông  chồng  ngày
           con người cũng có người yêu, vợ con cha mẹ, anh      đêm chui ra chui vào cái hầm trú ẩn thì bà vợ đi
           chị em. Có đầy đủ thất tình lục dục hay những ước    theo  cũng  không  khác  gì  chồng.  Cái  hầm  trú  ẩn
           mơ, lý tưởng cao đẹp cho một tương lai xán lạn       cũng là căn nhà hay túp lều hạnh phúc. “Túp lều lý
           như mình.                                            tưởng” cho cặp vợ  chồng người  lính. Những lúc
               Trong thời gian công tác chiến dịch cho Hiệp     giặc  cộng  vây  hãm  hay  tấn  công  đồn  thì  bà  vợ
           Định Paris 1973, mục đích là giải thích cho đồng     cũng bắn súng hay tiếp đạn cho chồng không thua
           bào nơi mình công tác hiểu được ý nghĩa và cách      một chiến binh. Những chuyện xảy ra hoàn toàn

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                  43
   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48