Page 48 - DAC SAN BK 2015
P. 48

cấp  chỉ  huy  bắt  ghe  xuồng  để  tản  thương,  chở   các quân trường chẳng bao giờ Phong và các bạn
           súng đạn supplies, chuyển quân… Và người dân         biết  tới.  Lý  tưởng  bao  giờ  cũng  cao  đẹp  trong
           không biết phe nào mà chỉ biết là người dân cắn      sáng. Khi ra đơn vị chàng mới khám phá ra quá
           răng chịu đựng. Có lần sau khi chở quân sang một     nhiều tệ nạn, quá nhiều bất công mà những người
           địa điểm hành quân khác, Phong lấy tiền trả cho      lính tác chiến nơi  tuyến đầu vừa cực khổ vất  vả
           người chủ ghe, ông ta lắc đầu quầy quậy rồi chắp     vừa gian nan đổ mồ hôi xương máu mình lấy an
           tay  lại  Phong  như  tế  sao.  Thấy  thật  bất  nhẫn  và   lành cho người hậu phương sống yên ổn để được
           thương  cảm.  Thế  này  thì  an  dân  làm  sao  cho   đền bù một cách tàn nhẫn bất công biết là dường
           được?                                                nào.  Từ  gạo,  hàng  Quân  Tiếp  Vụ,  Nhu  yếu
               Bộ chỉ huyTiểu Đoàn là một cái đồn đắp bằng      phẩm….hàng  trăm  hàng  ngàn  thứ  khác  kể  cả
           đất bùn đóng bên cạnh kinh xáng Thác Lác và ngã      lương  lính  mà  chàng  chưa  có  cơ  hội  khám  phá.
           tư kinh Ông Dèo, mỗi góc có môt cái lô cốt cao       Định  tâm  phải  làm  cho  ra  lẽ  để  trong  sạch  hóa
           vừa làm vọng gác vừa để quan sát. Thông thường       Quân Đội.
           người ta cưa thân cây dừa làm nhiều khúc đặt lên          Chẳng  lẽ  người  ta  thương  người  lính  qua
           trên rồi moi đất sình đắp lên làm nóc. Bên trong     những chương trình trên đài phát thanh hay truyền
           hầm  người  ta  bỏ  một  cái  sạp  bằng  tre  hay  mắc   hình. Các bài hát mị lính nỉ non rên rỉ ngày này
           võng làm gường ngủ. Cuộc sống vạ vật. Có điều        qua ngày khác nghe phát nản. Còn các bài hùng
           kỳ lạ là cờ bạc và ăn nhậu. Bất cứ ở đâu và bất cứ   ca, làm nức lòng người chiến sĩ vào các buổi sáng
           lúc nào thiên hạ đều bày 2 thứ này ra sát phạt ngả   sớm thì thỉnh thoảng mới thấy văng vẳng qua cái
           nghiêng. Tối nào cũng  như tối nào, khi  sập trời,   radio bỏ túi. Còn mấy bài ca vọng cổ và cải lương
           thiên  hạ  chui  vào  một  trong  cái  lô  cốt  sát  phạt   thì dân và lính vùng 4 coi bộ mê hơn cái giống gì.
           nhau. Đôi khi Phong thấy có một vài anh lính bỏ      Thỉnh thoảng nhìn trời hiu quạnh, nhớ tới Tú Hà,
           gác  vào  chầu  rìa.  Thật  là  tệ  nạn,  giả  như  thằng   Phong ước chi mình biết ca sáu câu vọng cổ, có
           Việt cộng nó rình rập đâu đó nó quăng cho vài trái   dịp ư ử hay xuống xề thật “mùi” chắc Tú Hà mê tít
           lựu  đạn  là  bỏ  mạng  sa  trường.  Trong  thâm  tâm   thò lò hay lại nguýt lườm dài cả thước. Cái thiết
           Phong tự nhủ nếu mình có quyền thì những cảnh        thực nhất là đời sống vợ con quyền lợi của người
           như thế này sẽ không xảy ra. Hẳn đây là do ông       lính  thì  chẳng  thấy  mấy  khi  nêu  ra.  Còn  thì  ăn
           TĐT dung túng chuyện này.                            chặn ăn bớt xảy ra hàng ngày.
               Sát cạnh đồn Phong thấy có một cái nghĩa địa          Vào ngày lãnh lương, không biết nghe tin ở
           giữa một trảng tranh làm bãi đáp trực thăng. Nghĩa   đâu  mà  các  bà  vợ  lính  tìm  cách  vào  tới  đơn  vị
           địa này có khoảng 25 cái cái mộ đắp bằng đất. Tò     nườm nượp. Có gần gì  cho cam? Từ Vĩnh Long
           mò nhìn những cái bia Phong mới biết đây là cái      mà ở quê nữa. Có bà đi mất 2 ngày mới tới nơi. Ở
           nghĩa địa của bọn Việt cộng nó đụng trận ở đâu đó    nhà vườn tược, con cái nhỏ dại không biết ai lo.
           rồi kéo xác về đây chôn vội chôn vàng. Nay Quốc      Tò mò Phong hỏi thăm vài bà, họ cho biết là gởi
           Gia về đây trong chiến dịch chiếm lại đất đai và     Ngoại hay Nội hay làng xóm vài ba bữa. Chờ lãnh
           giữ an ninh cho dân chúng về làm ăn.                 lương  xong  là  chẳng  còn  bà  nào.  Bụng  bảo  dạ,
               Ngay bên trong BCH TĐ cũng có một câu lạc        chẳng bao giờ mình dám để Tú Hà lâm vào cảnh
           bộ bán cà phê, vài gói bánh, mì gói…cho ai cần và    tượng  tương  tự.  Thân  gái  dặm  trường,  ai  biết
           có  nhu  cầu.  Cũng  dã  chiến.  Trong  thời  gian  ở   chuyện gì sẽ xảy ra, rồi ăn bờ nằm bụi thế này liệu
           BCH TĐ, Phong từng là khách hàng của cái quán        chàng có đang tâm để người yêu phải gian nan cực
           này không ít lần. Cũng trong thời gian này, Phong    khổ như thế?
           còn  khám  phá  ra  2  ông  TĐT  và  TĐPhó  thông         Có bà khi tới đơn vị chồng đóng quân, lương
           đồng bán gạo của lính. Mỗi tháng mỗi người lính      chưa  kịp  lãnh  thì  người  ta  mang  xác  chồng  về.
           trong đơn vị được cấp phát 21 kg gao hành quân.      Không biết nói làm sao. Thật não lòng. Cứ mỗi lần
           Chẳng thấy tăm hơi gạo đâu cả. Phong để bụng và      chứng kiến những nghịch cảnh như thế, chàng lại
           để tâm tìm hiểu vấn đề là phải làm cho ra lẽ. Còn    càng cảm thấy tan nát cõi lòng cho các cuộc tình
           rất nhiều thứ mà trước đây khi còn thụ huấn trong    thời chinh chiến.

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                  48
   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53