Page 45 - DAC SAN BK 2015
P. 45

tràn trề. Em coi đó chính bạn bè anh, bạn bè em           Tới nơi, một tỉnh lẻ nằm trên đồng bằng sông
           tụi nó còn phải phân bì với mình kia kìa.            Cửu Long sát bên sông Tiền, hỏi thăm để vào trình
               Làm như để chứng minh lời Phong nói, phía        diện thì sau khi nhìn tờ giấy phép mãn khóa, một
           chân trời một tia chớp lóe sáng, một tiếng sấm nổ    ông đeo lon Thiếu Tá gọi vào chưa chi đã xạc cho
           rển làm như trời sắp đổ mưa.                         một trận phủ đầu. Không cho biện minh lấy một
               -  Em  coi,  ông  trời  ổng  cũng  đang  ghen  với   câu. Ở tư thế đứng “NGHIÊM” mà đầu óc thì cứ
           chúng mình đó.                                       gởi về phương trời có bóng hình nhỏ bé đang mòn
               - Anh chỉ toàn là tưởng tượng không hà.          mỏi đợi mình. Phong chỉ nghe loáng thoáng nào là
               - Có đâu! Em vừa đẹp, vừa mảnh mai vừa đơn       còn trẻ, mới ra trường, chưa một ngày chỉ huy mà
           sơ thánh thiện, chỉ mới hôn nhau sơ sơ thôi mà đã    đã dở trò ba gai vô kỷ luật…vv và vv… lại nghe
           sợ  phải  xuống  địa  ngục  trầm  luân  rồi.  Ai  mà   dường như từ cửa miệng ông Thiếu Tá kia là bạn
           không ghen cho anh đi đầu gối                        anh về trình diện đúng phép ra nhận đơn vị, nay đã
               Nàng  bịt  miệng  phong  bằng  nụ  hôn  dài  bất   được  “TỔ  QUỐC  GHI  ƠN“  bây  giờ  anh  về  đó
           tận. Còn đang hụt hơi thì nàng hổn hển               thay  thế.  Phong  giật  mình  lí  nhí  cái  gì  đó  trong
               - Cái miệng của anh có bôi mỡ hay sao mà nó      miệng mà chàng cũng chẳng biết mình đang nói
           trơn  lùi  thế? Cô  nào  mà  bị  anh  tán  chắc  bỏ  nhà   cái gì. Ổng đuổi ra ngoài, chờ hôm sau vào trình
           theo anh luôn mất.                                   diện tiếp để nhận Sự Vụ Lệnh về đơn vị mới. Mà
               -  Thì  còn  ai  vào  đây  nữa.  Thôi  không  dám   chàng cũng chưa biết là sẽ về đơn vị nào. Nhún
           đâu, tiền lính tính liền bố đứa nào dám đèo bòng.    vai  một cái  ra cái  điều  bất  cần. Tân Sĩ  Quan lại
               Đại loại nó cũng cứ lẩm cẩm như thế mà hết       còn trẻ măng không chút kinh nghiệm đối phó với
           ngày hết giờ….                                       đời cũng như chiến trường. Mới chỉ vừa rời ghế
                                                                nhà trường không bao lâu khi đáo nhận đơn vị mà
           CHƯƠNG II                                            gặp cú phủ đầu như thế này coi bộ tương lai đen
                                                                hơn mõm chó.
               Chuyến xe đò đưa chàng Sĩ Quan trẻ về đáo             Đang  lang  thang  ở  phố  chợ,  định  vào  tiệm
           nhậm  đơn  vị  mới  ì  ạch  rời  xa  cảng  miền  Tây.   sách kiếm vài cuốn về đọc, chàng có thói quen cứ
           Cảnh  vật  hai  bên  đường  đẹp  không  thể  tả,  các   hễ  tới  đâu  xa  xa  ngoài  Saigon  thì  mua  vài  cuốn
           cánh đồng lúc trải dài bát ngát đến mút mắt. Ông     sách, ghi vào trang đầu tiên vài câu ghi nhớ làm
           bà mình thường hay ví ”cò bay thẳng cánh”. Mà        kỷ  niệm  mà  rất  nhiều  bạn  bè  trong  quân  trường
           có  lẽ  phải  nói  là  “cò  bay  gãy  cánh  “  mới  đúng.   với chàng cũng cùng có cái thói quen giống nhau
           Thỉnh  thoảng  các  đồng  lúa  được  phân  chia  bởi   như  vậy.  Đang  đứng  lựa  sách  thì  bỗng  có  tiếng
           những rặng dừa, vườn tược làm thay đổi cảnh vật      gọi. Nghe quen quen, Phong quay lại thì ra thằng
           coi  cũng  đỡ  nhàm  chán.  Quê  hương  ta  đẹp  đẽ   bạn cùng khóa cùng Trung Đội cùng Đại Đội từ
           phong  phú  biết  là  chừng  nào.  Vậy  mà  vì  tham   hồi ở Quang Trung lên tới Thủ Đức. “Vạn lý tha
           vọng vì chủ nghĩa mà người ta đưa đất nước lâm       hương ngộ cố tri”. Mà cũng dễ hiểu vì nếu không
           cảnh điêu linh ly tán.                               quen  biết  trước,  thảng  hoặc  đi  đường  trong  bộ
               Phong không dám xin phương tiện di chuyển        quân phục tác chiến (số 4) với bảng tên, vài dấu
           quân  sự  bên  Trung  Tâm  Vận  Chuyển  vì  đã  trễ   hiệu nhận bạn từ lúc còn trong trường Bộ Binh thì
           phép cả tuần lễ rồi. Mặc dầu biết là di chyển bằng   cũng chẳng chạy đâu cho khỏi. Tình đồng đội, tình
           phương tiện quân sự thì an toàn bảo đảm lại miễn     chiến hữu, đồng môn nó lạ lùng như thế. Sau đó là
           phí mà tiền lương lãnh trước khi ra trường thì mấy   chuyện trò râm ran. Nay  gặp thằng bạn đi  trước
           tuần  phép  với  lại  tối  ngày  lang  thang  với  người   mình  cả  tuần  lễ,  chắc  chắn  là  nó  biết  nhiều  hơn
           yêu  nó  như  muối  bỏ  biển.  Vài  loại  giấy  tờ  tùy   mình. Phong mừng húm, hỏi nó để còn biết đường
           thân, quân trang quân dụng cá nhân gói gọn trong     biết xá chuẩn bị đối phó trong thời gian sắp tới.
           cái sac marin xách theo nhẹ nhàng quăng đâu cũng     Nào dè thằng ông nội lại là thứ con ông cháu cha
           được. Đón xe đò di chuyển tới ba bốn chặng kể cả     được  gởi  gấm  trước,  ung  dung  nhàn  nhã  ở  văn
           qua bắc Mỹ Thuận.

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                  45
   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50