Page 420 - DAC SAN BK 2015
P. 420

phục tác giả. Anh đã thấy bộ mặt xảo trá, lọc lừa         Tôi viết lại câu chuyện này trước hết, để một
           của người cộng sản ngay từ những ngày đầu và đã      bài thơ hay không bị quên lãng; kế đến, đưa thêm
           dùng tài thơ độc đáo của mình khắc họa bộ mặt ấy     một bằng chứng về sự tàn ác của chính sách cải
           bằng 4 câu thơ tuyệt tác.                            tạo mà người cộng sản vẫn rêu rao là “nhân đạo,
               Cô bé “đi dép ngược” trong bài thơ giờ này       khoan hồng”. Bên kia dòng sông ngăn cách là quê
           cũng  hơn  40.  Không  biết  cô  đang  phiêu  bạt    hương, là những người thân yêu và biết bao nhiêu
           phương nào? Đã đọc bài thơ này chưa? Và không        kỷ niệm. Muốn bơi qua nhưng sao “Bờ Vẫn Quá
           biết cô đã biết cha cô vì bài thơ này mà bỏ mạng     Xa”. (3)
           trong biệt giam của nhà tù cộng sản?
               Hoàn  cảnh  của  tôi  và  cha  cô  có  khác  nhau.      Chú thích:
           Tôi  chỉ  bị  đánh  đập  đến  mang  thương  tật,  bị  tù      1.  Lúc  ấy  còn  quân  quản,  chưa  có  công  an.
           đày, hành hạ lâu dài, mất hết tuổi thanh xuân; còn        Sau này tôi sửa lại:
           cha cô bị cướp đi mạng sống. Một khác biệt nữa là         Con chỉ chiếc bóng vàng lấp ló
           tôi “đáng tội” hơn, tỏ thái độ chống đối rõ ràng;         Ở sau hè rồi đứng lặng yên.
           còn cha cô chỉ nhân sự việc xảy ra trước mắt, Nhớ         2. Gặp Lại Kẻ Thù Xưa (t- van.net)
           Con viết mấy vần thơ chân thật.                           3. Tên một bài thơ của Phạm Đức Nhì
               Tôi không cổ xúy hận thù. Cũng không muốn
           sống mãi với quá khứ đau thương sân hận. Kẻ thù      Galveston 05/2015
           tôi vẫn còn nhớ mặt, đã đánh đập gây thương tích     Phạm Đức Nhì
           cho tôi, tiếp tục giam hãm đày đọa tôi, khi gặp lại,
           thấy anh thay đổi cách suy nghĩ, giúp dân oan đối
           phó với bạo quyền, tôi đã bắt tay quên hết chuyện
           xưa.  Tôi  có  những  người  bạn  ở  phía  bên  kia,
           không  phải  chỉ  bạn  trong  giao  tế  xã  hội  mà  còn
           trong  câu  thơ  lời  văn,  trong  những  ước  mơ  cho
           quê hương dân tộc.
               Nhưng thỉnh thoảng hình ảnh của người cha
           bệnh hoạn và bài thơ Nhớ Con lại hiện về. Muốn
           quên nhưng sao thật khó quên. Ai sẽ lấy lại công
           đạo cho người cha bệnh hoạn? Ai sẽ lấy lại công
           đạo cho cô bé côi cút đáng thương? Những kẻ từ
           Bộ Chính Trị, từ Trung Ương Đảng CS Việt Nam
           đã vạch ra chính sách, ra lệnh giết cha cô (và biết
           bao  người  vô  tội  khác)  vẫn  chưa  bước  ra  vành
           móng ngựa để trả lời về tội lỗi của mình. Những
           người kế tục nắm quyền vẫn chỉ biết bán nước cầu
           vinh, hà hiếp dân lành, vơ vét cho đầy túi tham,
           mặc kệ văn hóa suy đồi, xã hội băng hoại.
               Bốn câu thơ hay quá, thâm thúy quá. Nhưng
           chỉ  vì  4  câu  thơ  ấy  mà  giáng  xuống  “bản  án  tử
           hình” cho anh thì dã man quá, vô nhân đạo quá.
           Mà anh có vu khống, xuyên tạc gì đâu. Ngụ ý của
           anh ở thời điểm ấy đâu có sai sự thật và bây giờ
           không  những  hoàn  toàn  đúng  mà  lại  còn  rõ  như
           ban ngày nữa. Như vậy “bản án” của những người
           cộng  sản  đối  với  anh  không  những  dã  man,  vô
           nhân đạo mà lại còn vô lý nữa.

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 420
   415   416   417   418   419   420   421   422   423   424   425