Page 422 - DAC SAN BK 2015
P. 422

Đức tấn công kiểu này thì ai mà chịu nỗi? Thằng           Băng  húi  cua  vò  đầu  trọc  lóc  nhìn  băng  tóc
           Điệp Tú mà tụi tôi hay trù nó xuống Hạ Sĩ vội xua    dài bối rối. Băng tóc dài kéo tóc phủ ánh tình si.
           tay lọng cọng:                                       Cả hai băng đều bối rối, đều si mê. Muốn nói gì
               -Mấy cô cứ ngồi trên xe. Tui ...đu               lắm để quen em. Muốn nghe gì lắm để mượn kết-
               Tướng nó bự con mà đòi đu xe không khéo lại      pi anh đội ké. Nhưng im lặng vẫn còn. Tiếng xe
           hổng lên bánh trước. Thằng Khăn Xanh cũng đòi        lam vẫn xịt xịt máy nổ.
           đu xe như thằng Điệp Hạ Sĩ. Trận chưa xáp lá cà           Bỗng thằng Hạ Sĩ Điệp la lên:
           mà đã có hai thằng muốn tòng teng.                        -Tao bắt nhịp tụi bây ca theo nha ...♪♪ đường
               Rốt  cuộc  xếp  hết  vào  ngồi,  mỗi  băng  năm   trường xa, con chó nó tha con gà ...♫♫
           người.  Thằng  Trần  Bình  Nam  bị  đẩy  vào  trước       Và  6  giọng  cơm  nhà  bàn  ồn  ồn  trổi  lên
           ngồi kế bên con gái, mặt nó xanh lè. Nó thề khi tới   ...đường trường xa. Sáng kiến cùng nhau hợp ca
           nhà xuống xe, nó phải vào quán phở Cao Vân làm       một bài để khỏa đi nỗi bối rối ngượng ngùng trước
           một thau phở gầu gân thứ thiệt mới hết run.          mặt người đẹp của thằng Điệp Tú quả là thần sầu
            Như vậy băng ghế bên kia là bốn cô nữ sinh và       quỷ khốc. Xưa nay người ta vẫn dùng nhạc để tỏ
           một Trần Bình Nam.                                   tình đó mà?
               Băng ghế bên đây là năm húi cua tóc trụi lủi          Nhưng có một thằng không chịu cùng ca như
           vì nón đã được gỡ xuống kẹp vào nách trái theo       bạn bè mà nó chỉ nhìn chăm chăm vào cô nữ sinh
           đúng quân phong.                                     đối  diện,  khiến  cô  mắc  cỡ  quá  ể  cúi  mặt  xuống
               Mọi  lần  có  thêm  thằng  Trường  Sang  nữa     nhìn băng ghế và hay tay cô khựi lia lịa cái chỗ
           nhưng tuần này nó bị cúp phép vì tội viết tên em     rách của ghế, lôi lên từng cục nệm mút cao su nho
           bằng thuốc súng. Nó khựi nguyên một băng đạn         nhỏ, cô vò vò rồi búng  xuống sàn xe. Tiếc rằng
           M16, quăng bỏ đi đầu nhọn, trút thuốc súng xuống     trên xe lam không có lá me cho cô bứt. Quê nhà
           nền xi măng thành nét chữ tên em diễm lệ, dí đầu     của sinh viên sĩ quan Mạnh Tôn Ngộ Không, các
           điếu thuốc vào, ngọn lửa xanh tình yêu trong sáng    cô thôn nữ cắt lúa cắt đứt ngón tay cũng bởi cái
           phừng lên rực rỡ đưa mộng anh vào mơ, đưa thân       nhìn của nó. Nay trên chuyến xe lam, cái băng ghế
           anh  thước  mấy  vào  tù,  tù  quân  cảnh  301  trong   nệm thoáng chốc trở thành băng gỗ thì cũng chẳng
           quân trường.                                         lạ gì?
               Và có thêm thằng Vũ Linh, cũng bị cúp phép.           Xe  lam  dằn  vật  gập  ghềnh  trên  đại  lộ  Trần
           Tội là vì ...dùng súng gọi tên người yêu. Súng thực   Quốc  Toản  đưa  đẩy  cuộc  làm  quen  của  tuổi  trẻ
           tập thường dùng đạn mã tử, bắn ra yếu xìu kêu bẹp    gần lại với nhau thêm chút nữa. Một cô bạo dạn
           bẹp chứ chẳng hùng hồn oành oành như đạn thật.       hỏi:
           Vũ Linh nhà gần quân trường, người yêu dịu dàng           - Sao các anh không ca nhạc tình mà ca nhạc
           cũng  ở  chung  cùng  xóm.  Hôm  ấy  thực  tập  gần   ...quân hành ?
           nhà, Vũ Linh chỉa súng hướng người yêu bắn ám             Cô ơi, cô không biết rằng. Với lính thì chuyện
           hiệu 3-3-2 có nghĩa là a...n...h - y...ê...u - e...m   chi cũng là hành quân. Đi dài trên các bãi tập quân
               Vũ Linh tỏ tình gọi nhớ bằng tiếng đạn mã tử     trường dưới cơn lửa rực hay trèo lên đồi ở vùng
           bẹp bẹp bẹp.                                         cao  nguyên  quê  hương  hoặc  lội  xuống  ruộng  ở
               Ông Đại Đội Trưởng hỏi lý do bắn? Vũ Linh        đồng  bằng  đầy  sình  ngập  thì  đó  là  những  cuộc
           nói trớ đi là "Em tập bắn con cào cào". Con cào      hành quân gìn giử quê hương. Đi vào lòng cô thì
           cào đưa Vũ Linh vào nhảy xổm hít đất trườn bò,       tụi tôi cũng như đi hành quân vậy. Những tuổi trẻ
           nghiêm  nghỉ  suốt  đêm  oằn  oại  dã  chiến.  Cộng   đã trả lại sách vở cho nhà trường thì còn đâu thơ
           thêm  vào  là  một  tuần  cúp  phép.  Tên  người  yêu   phú họa vần? Làm sao còn được nét dịu dàng để
           nhiều  khi  không  nên  gọi  lớn  ầm  ì.  Mà  chỉ  nên   họa khuôn cô kiều diễm?
           thầm thì em yêu dấu.                                      Đột nhiên có một giọng nói ấm áp rụt rè nổi
               Trên chiếc xe lam hai băng ngồi đối diện nhau    lên:
           thật gần và thật im lặng.                                 - Tôi có thể ca các cô nghe bài ...phố núi đầy
                                                                sương, trời phủ thật gần ...nha?

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 422
   417   418   419   420   421   422   423   424   425   426   427