Page 427 - DAC SAN BK 2015
P. 427
Viết cho con cháu
Huỳnh Thanh Sơn
I. Cuộc sống nổi trôi Nam bị chia đôi. Cộng sản chiếm miền Bắc. Miền
Nam thành Việt Nam Cộng Hoà.
Trước năm 1940, gia đình cha mẹ tôi là một Ra trường sĩ quan chẳng bao lâu thì chiến
điền chủ giàu sang ở làng Tam Bình, quận Cay tranh Nam Bắc bùng nổ. Đời quân ngũ khi thì
Lậy, tỉnh Mỹ Tho. Nhưng chẳng may ba tôi mất Xuân Lộc đất đỏ, rét rừng; khi thì chiến khu D
sớm, nên tôi phải mồ côi cha từ lúc 9 tuổi. Vì việc rừng rậm gian nguy; khi thì Nha Trang cát trắng;
học nên tôi phải rời xa làng quê hẻo lánh ra tỉnh lỵ lúc thì Quang Trung nắng cháy da người; khi thì
Mỹ Tho để ở trọ hầu tiếp tục việc học vấn. Chủ Bạc Liêu, Sóc Trăng, Cà Mau, Kiên Giang, Cần
nhà trọ chỉ lo phần ăn uống, giặt áo quần, còn mọi Thơ, Chương Thiện sình lầy sông nước. Cuộc đời
việc sinh hoạt đời sống, bảo vệ sức khỏe và học binh nghiệp thì ngoài sự khổ cực vô biên, rày đây
hành thì "hay dở mặc bây". mai đó, còn phải đối đầu với sự sống chết luôn
Dạo đó vì theo chương trình Pháp văn, nên để xãy ra từng giờ, từng phút. Trong khi đó, tôi thì
theo kịp chương trình, đêm đêm tôi phải vào mùng một vai trọng trách chỉ huy, một vai thì gánh nặng
của các anh học sinh Trung học cùng trọ học, đấm thê nhi, cho nên cuộc sống trở nên dày dạn gió
bóp để các anh dạy thêm các từ ngữ Pháp. Cuộc sương.
sống trọ học cứ tiếp tục như thế nhiều năm, chỉ Lúc phục vị tại Quang Trung, đêm đêm tôi và
được về quê thăm nhà trong các dịp nghỉ hè, lễ tết. vài bạn sĩ quan lén dù về Dakao học Anh văn tư
Rồi chiến tranh bùng nổ khi người Pháp quay và sau đó xoay sở được theo học ở trường Sinh
lại, việc học của tôi đành bỏ dỡ để trở về quê sinh Ngữ Quân Đội lớp căn bản và bổ túc, để sau đó tôi
sống cùng mẹ và anh em trai tôi, đùm bọc nhau được du học ở các nước Nam Á do quân đội Anh
xiêu lạc trong lửa đạn mù trời của vùng quê điêu phụ trách giảng dạy. Ít năm sau tôi được trở lại
tàn đổ nát. Phần tôi phải sống bềnh bồng sông trường Sinh Ngữ Quân Đội học lớp Trung cấp
nước để tự nuôi thân và ít nhiều giúp mẹ trong lúc Anh ngữ và lớp MS để chuẩn bị du học tại Hoa
khó khăn này. Dù vậy, đêm đêm tại Mỹ Tho tôi Kỳ.
vẫn cố gắng theo học các lớp dạy trẻ của giáo sư Nhớ những năm tháng 1969-1970 tôi được
Huỳnh Đình Tràng, hầu trau dồi thêm kiến thức. theo học tại trường Đại học Quân Sự ở Đà Lạt thật
Và dù còn trẻ, nhưng tôi vẫn hiểu rằng "Học vấn là lý tưởng vì được rời trách nhiệm chỉ huy, cư trú
là quan trọng hơn cả, đây là thứ tài sản duy nhất trong cư xá sĩ quan sinh viên của trường với đầy
mà con người có thể dựa chắc chắn được". Chỉ đủ tiện nghi. Suốt thời gian trên, chỉ học thêm văn
tiếc đời người thì quá ngắn, mà việc học thì mênh hóa và bổ túc về quân sự. Cuộc sống thật êm đềm
mông. Cuộc sống thì có hạn mà sự học thì vô trôi. Một đêm thứ bảy, tôi cùng một sĩ quan bạn
cùng. Lấy cuộc đời có hạn để truy tìm học vận vô học, từng lặn lội khắp chiến trường miền Tây,
biên thì làm sao tôi để phí một phút giây nào từng nhìn thẳng vào cái chết để tìm sự sống cho
được. Do đó, suốt bốn năm dài, ban ngày thì dãi chính mình và thuộc cấp, rủ nhau đi dự một đêm
nắng dầm mưa, đêm đêm tôi có gắng theo học, dù nhạc thính phòng với chủ đề "Đêm nhạc tình của
đồng tiền tôi kiếm được lúc đó vô cùng khiêm tốn. Từ Công Phụng" do chính tác giả trình diễn.
Lại một dịp đổi đời, tôi được lệnh gọi động Trong các ca khúc của anh, tôi yêu nhất tình khúc
viên nhập ngũ tháng 6 năm 1954 để theo học khóa "Qua Vùng Biển Nhớ". Nhạc Từ Công Phụng có
5 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức. Sau đó, nước Việt
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 427

