Page 431 - DAC SAN BK 2015
P. 431
Lại nữa, cũng nơi bụi tre này, bến xuồng này, Khi đi trẻ, lúc về già
tháng một lần, cô M.A. nhà xa tôi vài cây số và Gióng quê vẫn thế, tóc đà khác bao
con sông Tiền rộng 400 thước, bơi xuồng đến Trẻ em thấy lạ không chào
khoảng 5 giờ sáng, giờ mà ở quê tôi gọi là "Trời Hỏi rằng khách ở phương nao đến tìm?
đâm mây ngang", chở theo thúng gạo ngon, cau
khô, cau tươi để tặng "mẹ chồng hụt", thăm người Trẻ thấy lạ là phải. Nay tôi đã 84 tuổi, xa quê
yêu, mà người này đã làm cho đời M.A. đầy sóng trên 60 năm, đầu bạc trắng, nhưng lạ là sao thấy
gió suốt hơn 60 năm dài, và để được cùng người lòng mình vẫn tưởng như chỉ mới vài ba năm, vẫn
yêu là "năm Sơn" chả có gì là đặc biệt, ôm nhau mong ngóng tìm về kỷ niệm.
năm ba phút cho đỡ nhớ thương. Trong bóng tối Cảm ơn Trời Phật cho con được sống lại 20
nhờ nhờ của thôn quê cằn cỗi, bất an, nơi đó có phút nơi chốn mà tôi luyến lưu nhiều kỷ niệm.
mối tình lãng mạn, sóng gió, nên thơ, nhưng
không có tương lai. V. Giã từ tất cả
Em thoạt đến thoạt đi như giấc mộng. Giờ gia đình "Huỳnh Thanh" ngày nào, nay
Còn mình tôi trong vườn cũ buồn thiu chỉ còn lại một mình tôi, năm Sơn.
Chút hương nồng đâu còn lại bao nhiêu Một thế hệ đã qua, một đời người vừa thoáng
Theo trăng gió cuốn trôi vào hư ảo (...) qua và vụt mất. Chỉ còn lại những thì thầm trong
(Hồ Ngạn Ngữ) lòng.
Thôi má há! Thôi anh Tư há! Thôi chú Sáu
Ngay trước ngõ, có bụi hoa Hà Tiên Cô. Đây há! Em đây anh Tư. Anh đây Thủy nhé, anh Năm
là bụi cây má tôi bứng từ nhà ở Tam Bình, khi tản mà em thường lấn lướt khi còn trẻ, em Sơn của
cư qua đây trồng. Hoa của nó màu trắng, nhụy dài anh Xuân, hiền lành nhẫn nhục, anh Tư còn nhớ
vàng, mà má tôi từng yêu thích, tựa như mũ bà không anh Tư? Con đây má, đứa con trai thời trẻ
Hoàng Hậu, nay vẫn sum xuê. (Hiện tôi có trồng làm "công việc nội trợ của con gái" từng bị chị
hai bụi nơi gò mả má tôi, "Bà Nguyễn Thị Dành" Hai Tạo gọi dỡn là "Cô Năm". Nó đã nhiều năm
ở nghĩa trang "Huỳnh Thanh") từng xay lúa, giã gạo, nấu cơm, săn sóc má và bảo
Năm 1950, anh Tư tôi có chụp một bức ảnh vệ má khi chạy giặc tránh bom đạn trong cuộc
má tôi đứng mặc áo dài trước sự chứng kiến của tang thương ở quê mình.
hai em Sơn, Thủy. Đến bây giờ là hình thờ của má Cảm ơn các cháu con bác Tư, con chú Sáu đã
tôi đó, với bụi Hà Tiên Cô. tận lực tạo điều kiện cho tôi thăm lại quá khứ
Tôi đứng nơi xưa cũ mà như người xa lạ của nhiều kỷ niệm.
thời tuổi trẻ hơn 60 năm trước. Vài người qua lại Thôi Anne Marie Mỹ, em há! Em đã là hiền
nhìn nhìn rồi đi, người trong nhà xúm nhau trố phụ giúp anh nuôi bảy đứa con khi anh bôn ba ở
mắt nhìn ra lạ lẫm, chẳng ai chào hỏi. Xa lạ, thật chiến trường, một hiền phụ trung kiên chờ đợi
xa lạ hoàn toàn. Đúng như cảnh Từ Thức, sau khi chồng trong chốn lao tù mười năm, gian khổ lo
"nhập thiên thai" cả trăm năm trở lại quê xưa. Thật bảy đứa con học hành, có đứa xong phần đại học,
là: "Hồi hương ngẫu cảm": phụ anh lo sinh kế ở quê người để giúp các con ở
quê nhà lập nghiệp.
Thiếu tiểu ly gia, lão đại hồi Thôi M.A. thương yêu, đã có một thời son trẻ
Hương âm vô cái, mẫn mao thôi cùng anh chia sẻ ngọt bùi trong gian khổ chiến
Mục đồng tương kiến, bất lương thứ tranh ở quê mình. Vì yêu tôi, em đã trao thân cho
Tiếu vấn khách tòng, hà xứ lai? người yêu, rồi trở thành người tình lỡ, suốt 60 năm
(Hạ Tri Chương đời Đường) còn khóc mãi. Chúng ta đã cùng đau khổ chia tay
trong tuyệt vọng, nhưng suốt 60 năm qua, Em đã
Tạm dịch: chứng tỏ lòng trung kiên yêu thương với mối tình
đầu, không ngừng dõi theo cuộc sống của vợ
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 431

