Page 429 - DAC SAN BK 2015
P. 429

của chính mình, nghĩ lại mà chóng mặt. Đời đã vứt    cực,  thiếu  thốn  và  chỗ  ở  cũng  làm  cho  tôi  xúc
           tôi  vào  lò  lửa  chiến  tranh  suốt  ngày  đêm,  phải   động vô cùng.
           đứng trước sự sống và chết từng phút, từng giây           Chủ Nhật kế, con gái lớn tôi cùng chồng con
           suốt cả 21 năm trường.                               từ Nha Trang vô. Các cháu con anh và em tôi (đã
               Thật tình, tôi không trách cứ ai về những đổi    quá vãng) bảy tám người xuống thăm tôi, ngủ đêm
           thay của đời mình. Bước qua tuổi tám mươi ở xứ       tại khách sạn Golf. Chúng tôi đi ăn đêm và sáng
           người,  tôi  đã  già,  dù  cảnh  tượng  xung  quanh   hôm sau đi đò máy thăm chùa Trúc Lâm Yên Tử
           không  là  Xuân,  đã  thôi  Hè,  đã  qua  Thu,  đời  chỉ   miền Nam vừa mới xây xong rất rộng lớn và uy
           còn là cơn gió Đông tàn nhẫn, vật vã quất vào mặt    nghiêm tại huyện Phong Điền. Sau đó các cháu trở
           mình những đòn roi lạnh căm, tê điếng.               về Sài Gòn.
               Những ngày đầu thu vừa qua, tôi vô cùng đau           Ngày Thứ Bảy kế tiếp, cháu tôi ở Sài Gòn cho
           buồn tiễn đưa vợ tôi đến nơi an nghỉ ngàn thu tại    xe  nhà xuống  đón  tôi  và  đứa  con  trai  tôi  về  Sài
           nghĩa trang "Huỳnh Thanh" nơi quê hương tôi ở        Gòn để thăm gia đình anh và em tôi, qua đêm tại
           Mỹ  Tho.  Tôi  chỉ  còn  biết  đem  chính  bản  thân   Sài Gòn. Từ sau khi định cư tại Mỹ, tôi chưa bao
           mình, định mệnh mình ra mà trấn an tinh thần.        giờ về và ngủ đêm tại Sài Gòn. Trên đường đi tôi
               Từ  đây,  tôi  trở  thành  đơn  côi  từ  đây  ở  quê   ghé qua nghĩa trang gia đình tôi, thắp nhang độ 30
           người! Cụm thông già đã vượt qua triền núi thấp.     phút và dặn các cháu tôi ở giữ nghĩa trang chuẩn
           Hạnh phúc đời người thật "tương đối" bạn ạ! Và       bị ngày mai gia đình tôi đưa heo quay qua cúng
           như thế, với cuộc sống cô độc của tuổi già, trong    giỗ vợ tôi, đồng thời viếng mồ mả ông bà tại làng
           nỗi quạnh hiu của những đêm dài vô tận, tôi chọn     Tam Bình, Cai Lậy.
           cho tôi một góc trời riêng để đứng. Thay vì phải          Đặc biệt sau đó, tôi ghé qua nghĩa trang  Bà
           tiếp tục sống trong cái đời đá cuội nghiệt ngã triền   M.A - Nghĩa trang cách nhau- độ một cây số. để
           miên không lối thoát khi xưa!                        cúng hoa quả và thắp hương. Cô M.A. khi thời kỳ
               Và cũng vì còn lại một mình nên đôi khi đứng     tiêu thổ kháng chiến năm 1946, 47 ở cùng quê tôi,
           trước  một  nghịch  cảnh  buồn  đau,  một  tình  trạng   và cô cũng là nữ sinh trung học ở Mỹ Tho. Thời
           sức khỏe suy sụp mà không còn ai để chia sẻ, than    kỳ chiến tranh, chúng tôi cũng về quê và sau đó tôi
           thở, đành một mình… một mình.                        và cô M.A. yêu nhau suốt gần bốn năm. Chúng tôi
                                                                cũng ước nguyện tiến tới hôn nhân, nhưng khi tôi
           IV. Một chuyến trở về                                được gọi động viên, thân mẫu cô lại quyết đoán ép
                                                                gả  cho một thương gia  tại Mỹ Tho. Thế là cuộc
               Tháng 6 năm 2014, tôi đơn thân độc mã ở tuổi     tình đành tan rã, gây cho chúng tôi  đau buồn và
           đời 84, đã trở về Việt Nam, sau bốn năm vợ tôi       tiếc nhớ khôn nguôi.
           Anne Marie Nguyễn Thị Mỹ mất ngày 10/7/2010               Trong  những  năm  1950-1954,  trong  cuộc
           nhằm 29 tháng 5 năm Canh Dần. Trước tiên, thăm       kháng chiến chống Pháp, làng chúng tôi ở thuộc
           con cháu, làm giỗ cho bà vợ và sửa sang lại nghĩa    vùng  "xôi  đậu",  nên  qua  các  cuộc  ruồng  bố  của
           trang "Huỳnh Thanh" của gia đình ông bà tôi.         Pháp, các cuộc nổi dậy của phong trào Việt Minh,
               Chương trình thu xếp như sau: Chúa Nhật đầu      cô M.A. đã một lần xả thân cứu tôi thoát chết. Khi
           đi thăm và biếu quà cho hai nhà sui gia tại thành    mũi súng đã lên nòng chĩa vào ngực tôi sắp bóp
           phố Cần Thơ đến 10 giờ sáng. Từ đó đến chiều vợ      cò. Trong gang tấc chúng tôi đã may mắn còn tồn
           chồng con gái tôi chở tôi đi thăm anh em thương      tại.
           phế  binh  Việt  Nam  Cộng  Hòa,  do  hội  yểm  trợ       Do đó khi đi Sài Gòn để trình diện nhập ngũ,
           thương  phế  binh  ở  Orange  County  cung  cấp  địa   trong hai tháng chờ đợi làm lễ Vu Quy, cô M.A.
           chỉ ở nội ô thành phố Cần Thơ, tôi tự tặng chút ít   tiếc vì không được làm vợ chính thức với người
           tiền gọi là chút tình đồng ngũ khi xưa. Các anh,     mình yêu, nên đã một lần lén mẹ ra vườn sầu riêng
           người thì đui mù, cụt tay, cụt chân, dù không quen   quyên sinh bằng cách treo cổ. Gia đình phát giác
           biết nhưng khi gặp nhau, cảm động ôm nhau mà         kịp thời. Cuối cùng, cô đành thành hôn với người
           không cầm được dòng lệ rơi. Các anh sống rất cơ      mà mình chưa hề quen biết và yêu thương.

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 429
   424   425   426   427   428   429   430   431   432   433   434