Page 425 - DAC SAN BK 2015
P. 425
Ba tôi mất năm 1974 vì cơn đau tim đột ngột.. đoàn trực thăng Lạc Long 229, nhưng Má vẫn
bỏ lại Má và đàn con còn thơ dại 10 đứa. Khi còn nhất định không chịu đi ... Lúc ấy, tôi muốn bỏ đi
phục vụ trong QĐVNCH, Ba tôi là chỉ huy phó một mình, nhưng lại không đành vì Má hồi nào tới
của TTHL Trường Sơn Địa Phương Quân và giờ có biết làm gì đâu ....
Nghĩa Quân. Ba mất khi ấy chỉ 60 tuổi. Sau ngày Ngày 30 tháng 4 năm 1975, Sài Gòn bị mất,
Ba mất, cuộc sống gia đình tôi cũng thay đổi nhiều tôi bàng hoàng, thẩn thờ nhìn lên bầu trời tháng tư
lắm, anh em trai tôi đều đi nhập ngũ, chị Hai đi xanh ngắt nhưng sao. Tôi nghe lòng chùng xuống,
theo chồng... nhà chồng chị có xưởng cưa, nên Má sao nghe đau đớn thế này,... hết rỏi ... 15 ngày
và các em theo chị về sống tại Phú Bổn, còn tôi ở ngược xuôi vất vả, mệt nhoài ... Tôi cứ ngỡ chỉ là
lại tiếp tục công việc làm, ngoài ra ban đêm tôi giấc mơ ...
còn làm thêm nghề thu ngân cho quán Cafe do Ngày 2 tháng 5, theo chuyến xe từ Nha Trang
người quen kinh doanh ... Năm 20 tuổi, các bạn tôi đi Ban Mê Thuộc và từ Ban Mê Thuộc về Pleiku
còn sách vở cầm tay, còn tôi đã lăn theo trường ... dọc đường gió bụi ..ôi hoang tàn đổ nát, xác
đời, không có thời gian để nghĩ đến tình cảm riêng người phơi khô, mùi tử khí bay ngập trong không
tư .... khí. Về lại Pleiku 1 tuần thì gia đình tôi đoàn tụ...
cám ơn Trời Phật, anh trai tôi là lính BĐQ, em trai
là lính ĐPQ nên đi cải tạo 3 ngày thì về.
Thành phố Pleiku bây giờ toàn bộ đội, nhìn
Quân phục và cái nón cối luộm thuộm đến mắc
cuời ... chưa bao giờ tôi chán chường muốn phát
điên như lúc này ...và chuyện đã xảy ra trong một
buổi họp tổ dân phố, họ nói gì tôi không quan tâm
nhưng khi tên cán bộ tên Hường, người thì lùn tịt
nói về Tổng Thống Thiệu, hắn kêu Thằng Thiệu,
tự nhiên tôi tức giận bộc phát có ý kiện liền:
- Tại sao cán bộ lại kêu Tổng Thống Thiệu
như thế? Dù sao Ông cũng là Tổng Thống của
miền Nam, chúng tôi kêu bác Hồ là ông Hồ, có
Pleiku bao giờ kêu thằng Hồ đâu !
Tên cán bộ đưa con mắt trắng dã nhìn tôi, mọi
Ngày 15 tháng 4 năm 1975, tôi nghỉ phép người trong phòng họp nhìn tôi lo ngại .....
thường niên nên cùng Má và đứa em gái thứ 9 đi Buổi họp kết thúc, tôi không bị hoạnh hoẹ gì
Đà Lạt, đi được vài hôm thì nghe tin tức chiến sự nhưng tôi linh cảm có điều không hay sẽ đến với
mỗi ngày mỗi căng thẳng, Má lo lắng cho các anh tôi ... Ngay đêm đó, ông tổ trưởng dân phố đến
chị em ở nhà và đường giao thông bị cô lập, gián nhà tôi nói:
đoạn ... rồi nghe Pleiku sắp thất thủ, dân đang di - Có lệnh triệu tập cô thoát ly gia đình để gia
tản bằng con đường tỉnh lộ 7. Ở Đà Lat tình hình nhập đội nữ du kích.
cũng đang rất lộn xộn, Má con tôi cũng theo mọi Tôi tỉnh bơ trả lời ...
người đi về Nha Trang. Ở Nha Trang, chúng tôi - Mai đi..hôm nay tôi đang bị đi tiêu chảy ...
không có người quen nên tôi đưa Má với em đến tị Đêm hôm đó, tôi nói với Má và anh Ba:
nạn tại trường học, còn tôi hằng ngày đi lang - Thế nào tụi nằm vùng 30 tháng tư cũng sẽ
thang đến các trung tâm tiếp nhận dân tị nạn để moi móc thân thế gia đình mình báo cáo lên
tìm người thân. Những ngày cuối Nha Trang sắp phường để lấy điềm, mai em đi vào Sai Gòn, em
mất, trên đèo rù rì tôi có gặp 1 người quen trong sẽ không về nữa, anh Ba liệu từ từ thu xếp đưa má,
đoàn quân BĐQ chạy xe ngang, anh kêu Má con các em rời xa nơi này càng sớm càng tốt. Anh Ba
tôi lên xe về Sài Gòn nhưng Má không chịu, Má đồng ý .
muốn đợi gặp cả nhà ở đây rồi cùng đi. Rồi cơ hội
cuổi cũng hết khi tôi còn gặp 1 anh trong phi hành
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 425

