Page 430 - DAC SAN BK 2015
P. 430

Sau  đó  hai  năm,  tôi  cũng  lập  gia  đình.  Tôi   thím Sáu, em tôi để cúng hoa quả và nhang đèn.
           quyết tâm không vì mối tình xưa mà làm tan vỡ        Sau đó đến thăm tro cốt của anh chị tôi tại chùa ở
           hạnh phúc của gia đình M.A. nên tôi cắt đứt mọi      Xóm Củi, quận 8, và tro cốt của chú Sáu, em tôi,
           liên lạc và dặn gia đình anh và em trai tôi giấu kín   tại chùa Vĩnh Nghiêm.
           bước  chân  của  tôi  trong  cuộc  đời  quân  ngũ.  Cô      Chúng tôi qua đêm ở khách sạn tại khu Phú
           M.A khi trở thành thương gia giàu có, đã vài lần     Mỹ  Hưng.  Sáng  hôm  sau,  các  cháu  con  bác  Tư,
           mướn người tìm kiếm tôi.                             con chú Sáu đến cùng ăn sáng. Sau đó cùng quay
               Năm 1969, sau hơn 14 năm xa nàng, trong lần      lại Mỹ Tho và gặp gia đình tôi ở Cần Thơ đi xe
           tôi về học khóa Praise do Mỹ tổ chức tại trường      sang và cùng nhau cúng giỗ và thăm viếng nghĩa
           Quân Y ở Sài Gòn, cư ngụ tạm ở nhà anh tôi, thì      trang.
           cô M.A. vô tình đến nhà anh tôi để tìm địa chỉ tôi        Đặc biệt buổi chiều, các cháu đưa chúng tôi
           và xem tôi sống chết ra sao nên gặp tôi tại đó. Thế   qua phà Ngũ Hiệp, nhánh sông Tiền Giang, đến cù
           là sau khi tôi đổi về phục vụ tại Cần Thơ, cô M.A.   lao Ngụ Hiệp, nơi mà hơn 60 năm trước, gia đình
           từ Mỹ Tho đến nhà tôi tại Cần Thơ ghé thăm vợ        tôi  từ một  gia  đình  giàu  sang,  qua  cuộc  tiêu  thổ
           tôi, kể lể sự tình thuở xưa và kết làm chị em. Dĩ    kháng chiến trở thành nghèo túng, chạy giặt tản cư
           nhiên năm 1955 tôi gặp vợ tôi, Anne Marie Mỹ,        qua đây sinh sống dưới lửa đạn và tận cùng của
           úc ấy đã tốt nghiệp diplome (bằng Thành Chung)       những năm 1948 trở đi với má tôi và ba anh em
           đang làm việc tại Sài Gòn, tôi đã cho Anne Marie     Xuân, Sơn, Thủy.
           biết cuộc tình tôi đã trải qua trước đây. Vợ tôi là       Cháu  nội  trai  của  tôi,  nay  là  kỹ  sư  Huỳnh
           thiếu nữ con một gia đình ở Thủ Dầu Một (Bình        Thanh Bảo, mượn xe gắn máy đưa tôi qua các con
           Dương sau này), được giáo dục nghiêm minh và là      lộ đất để đến nơi xưa mà mẹ con tôi đã tản cư về
           một phụ nữ hiền đức. Suốt đời làm vợ chưa bao        đây đến khi má tôi qua đời năm 1957. Xúc động
           giờ  làm  điều  gì  khinh  suất  làm  mất  danh  dự  tôi   thật sự.
           trước mặt quân sĩ và xã hội.                              Gò đất năm xưa nơi nhà tôi cất tại đây khi tản
               Và  từ  đó,  đôi  ba  lần  trong  năm,  M.A.  đến   cư, giờ đã có căn nhà khác, nhưng con lộ đất trước
           thăm  gia  đình  tôi  và  chúng  tôi  đối  xử  nhau  như   nhà,  bụi  tre  lớn  trước  ngõ  sát  bờ  rạch,  nơi  bến
           tình thân. Tôi và cô M.A luôn kính trọng nhau, coi   xuồng mà tôi hằng ngày băng sông Tiền qua chợ
           nhau như bà con thân thích, cố giữ cách ăn ở với     Tam Bình, nơi mà nhà tôi cư ngụ khi xưa vẫn còn
           nhau cho phải đạo.                                   đó.  Tuy  bờ  gạch  đã  sạt  lở  vài  ba  thước  nhưng
               Đến 30/4/1975 tôi bị tù cải tạo hơn một năm      quang  cảnh  vẫn  như  xưa.  Dòng  nước  đập  "Thủ
           tại thành phố Cần Thơ trước khi bị đày ra Bắc, cô    Cầm" chảy lờ đờ, đen ngòm trước nhà vẫn tiếp tục
           M.A. đã đến cùng vợ tôi vào thăm tôi trong tù đến    chảy, các cây bần ven bờ vẫn mạnh mẽ vươn lên,
           hơn mười lần.                                        lau sậy vẫn trổ cờ, tiếng gà vẫn gáy, chim vẫn hót
               Sau mười năm tôi ở tù cải tạo về, khi hay tin    trên bụi tre.
           M.A. đã mạnh dạn tới thăm vợ  chồng tôi ở khu             Cảnh vật thôn quê xưa vẫn im lìm, vậy mà má
           kinh tế mới và hỗ trợ chúng tôi tiền bạc rất nhiều   tôi,  anh  Tư,  chị  Tư,  chú  thím  Sáu,  vợ  tôi  Anne
           để tạm sinh sống trong cảnh khó nghèo ở khu kinh     Marie Nguyễn Thị Mỹ, cô M.A. đã là người thiên
           tế mới. Sau đó, khivợ chồng tôi lên ở Sài Gòn lo     cổ, đã là quá khứ, cả gia đình "Huỳnh Thanh" chỉ
           khám sức khỏe và lo thủ tục định cư ở Mỹ, suốt       còn lại một mình tôi, năm Sơn, đứng lặng quạnh
           một năm, M.A và hai con gái cô cũng đến yểm trợ      hiu, bỡ ngỡ, nhìn cảnh xưa mà chết điếng! Tôi vội
           tài chánh tối đa để vợ chồng tôi hoàn tất việc ra đi.   quay lại thằng Bảo đứng sau lưng đang ngơ ngác.
           Mẹ con M.A. đã đưa vợ chồng tôi ra phi trường        Bổng tôi òa khóc, ôm chặt Bảo vào lòng, hai dòng
           Tân  Sơn  Nhất  ngày  22/6/1994,  để  rời  đất  nước   nước mắt đổ xuống vùng đất khi xưa, mẹ con khổ
           thân  yêu,  trong  cảnh  chia  tay  lần  cuối  đầy  nước   sở,  đau  buồn,  sống  những  năm  khổ  đau,  sợ  sệt,
           mắt.                                                 cùng  cực  trong  cuộc  sống  suy  sụp  nghèo  nàn,
               Trở lại chuyện về thăm Sài Gòn, các cháu lái     trong lửa đạn tơi bời. Người xưa đâu tá?
           xe đưa chúng tôi đến nhà thờ anh chị Tư tôi, chú

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 430
   425   426   427   428   429   430   431   432   433   434   435