Page 33 - index
P. 33
Túc vẩn yên bình đây là đêm thứ hai đã qua cho bây giờ chỉ mình con trở về.. Vì thương mẹ nên
đoàn người di tản, vì chờ công binh ban đường mở lại cởi ra cho cụ yên lòng. Nhưng sau ngày ấy,
lối và bắc cầu phao vượt sông Ba nên sự chậm trễ ngài lại ngất đi vì tờ điện tín báo tử của em tui từ
đã tạo cơ hội cho địch quân đánh phá chúng ta, phòng tuyên úy công giáo Phú-Yên, Vi hoàn cảnh
gây cảnh tàn sát tan hoang thảm thiết cho quân và lúc này rất khó khăn nên gia đình không đón được
dân ta của lũ quỉ đỏ. Hận thù này là con dân em về.
VNCH thì không được phép quên cho đến khi nào Trưa 28/4, anh hai lái xe về đưa cả nhà vô phi
chúng vẫn còn chui rúc trên quê hương mình. trường Tân Sơn Nhất, tới cổng Phi-Long vì tuổi
Nhờ trời sau hai lần thoát án tử, chúng tui lúc trẻ tài cao tổ quốc cần nên Quân Cảnh & Kiểm
này có thêm Nguyễn-Hoàng-Long với bước chân Soát không cho vô mà danh sách của hãng Mỹ nơi
khập khiễng được dìu lên xe cứu thương tại ngã anh tui làm trong ngày di tản cũng không có tên,
ba đập Đồng-Cam quận Hiếu-Xương về quân y tui xuống và mẹ cũng bước xuống theo nên buộc
viện Tuy-Hòa. lòng anh phải quay về.
Xin tạ lỗi và được mãi mãi ghi nhớ hình bóng Đêm 28 rạng 29/4, v/c lại pháo rồi áp sát đột
em. Cúc ơi!!! cho anh xin một nụ cười từ nơi em nhập nhà thờ và giáo xứ, ở ngoài thì Cảnh Sát Dã
ở để được thứ tha mà đem hạnh phúc cho nhau Chiến và BĐQ yêu cầu đồng bào di tản, anh em
mãi ngàn sau. Xin vĩnh biệt quân dân cán chính bàn bạc chuyển gia-đình lên Khánh-Hội Q4
đã hy sinh oan uổng trong cuộc bể dâu và xin từ nhưng anh hai ngẩn ngơ lái lên nhà thờ chúa Cứu-
biệt miền cao nguyên đất đỏ. Vậy đó là tui đã trở Thế rùi lòng vòng lại chun vô Xoài xứ Bùi-Phát,
về với mẹ nơi ngoại thành Sài-Gòn. ở đây mà nhà cháy thì chạy mô!! Thật phật lòng
Về tới nhà gặp lại mẹ và gia-đình cả nhà vui nhưng thấy mẹ chẳng ý kiến gì thì mình cũng bấm
lắm, lai được mẹ chăm lo miếng ăn giấc ngủ nên bụng cho qua!!! Thực lòng mà nói, nếu anh hai
thần thái nhanh chóng bình phục đẩy lùi bịnh sốt nghe tui thì cả nhà đã ở trên hạm đội cùng với gia-
rét mãn tính chờ thời tái phát. Thời gian rảnh đình cậu tui ngay thuở ấy; thật đáng tiếc!!
nhiều, thừa dịp này vòng vòng thăm bà con bè bạn
để cập nhật tin tức qua TV, Radio mỗi tối; đã đôi
lần vì quá nôn nao nóng sốt với tinh thần người
lính vội khoác chiến y, balô nhờ thằng bạn quân-
cảnh tên Vương chở đi trình diện nhận đơn vị mới,
nhưng nó không nghe! lại bàn lùi...ở nhà đi chờ
xem tình hình ra sao đã!? Vào những ngày của
tuần cuối 4/75 tình hình rối ren nghiêm trọng:
chính phủ đổi thay ghế ngồi nóng không kịp, bọn
rợ c/s áp sát thủ đô, nhà tui nằm kề trung tâm
truyền tin đài rada nên bị chúng pháo liên liên mà
dở quá, chẳng vô đài lại cứ nhắm khu vực nhà tui
mà rơi gây thương vong tới cha con ông sĩ quan Ngày cuối tháng 4/75, một ngày mà tổ quốc
TĐ50/CTCT. Ồng nói tới đây thì suýt chút nữa Tui mang tên VNCH không còn nữa!! Chết oan,
nếu không có thằng cộng sản bịp đi tù thì đã là rể tức tưởi khiến cho cả một dân tộc yêu TỰ-DO,
chưa một lần nói chuyện với nàng do công trình DÂN CHỦ, HOÀ BÌNH. Mà biết bao mồ hôi
sắp đặt của mẹ tui rùi! Em này học hành chẳng sương máu đã đổ, để gìn giữ để bảo vệ, để nâng
giống ai mà còn kiêu kỳ (chảnh ý) chỉ thích anh sĩ niu trau truốt cho hòn ngọc mỗi ngày mỗi toả sáng
quan trẻ đẹp trai răng khểnh thôi!! Ra trình diện khắp năm châu.
thì chưa biết sao, nhưng nếu ở nhà thế này rồi Buổi trưa hôm ấy, một ngày cuối tháng tư bày
cũng chết...nhục lắm! Tui lại khoác lại bộ quân mươi lăm; cũng là ngày kết liễu cuộc đời binh
phục mà ra đi, nhưng mẹ tui lại.....con ơi...là... nghiệp của chúng ta, những người lính VNCH, rã
con.. mẹ đã giao các con cho Chính Phủ 3 đứa mà rời đau đớn trút bỏ quân trang quân dụng rời
33
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX