Page 432 - index
P. 432

NỖI LÒNG


           Người đến đây rừng xưa xanh lá cũ
           Nắng rực hồng trên những lối hoang sơ
           Trong hư vô tôi mừng đến vô bờ                         MÊ THƠ LÍNH
           Như chợt nhớ có quen người đâu nhỉ
           Nhìn thật lâu như than từ vạn kỷ
                                                                  Em mê thuở lộc chưa xanh biếc
           Mắt nhung buồn tia ấm buồi ban mai
                                                                  từ tuổi nhìn đêm thèm đến rằm
           Gót hồng nhung hoa gấm quãng đương dài                 mê những vần người như ngọc bích
           Chợt ngoảnh lại thân tôi buồn da diết                  chương từ tựa cánh hạc vờn trăng
           Người đến chi cho tôi nhiều tha thiết                  *
           Lịm hồn đau theo ảo tương xa xôi                       Mê những cụm mây trôi lửnng thửng
           Tôi muôn năm làm ốc đảo câm lời                        bầu trời lồng lộng gió bay hoang
           Nên chỉ biết yêu thương là hủy diệt                    dăm cánh hải âu chiều lãng đãng
           Người đến chi nhỡ mai này ly biệt                      phương có hoàng hôn tím rũ màn
           Ôi rừng xưa khô lá úa quanh đời                        *
                                                                  Mê cả thảo nguyên rừng núi cũ
                                                                  man mác hồn khuê các hậu phương
           TIỄN EM                                                em cánh pơ lăng chờ hương gió

                                                                  rưng rưng mắt nhớ áo hoa rừng
           Mai em đi chắc trời mưa buổi sáng                      *
           Mưa thật nhiều gió lộng ướt rèm mi                     Người đã qua đời em một dạo
                                                                  chập chờn giữa mơ dường ...hình như
           Để ngươi ta không thấy buổi phân ly                    tấm poncho, vai balô, tay súng
           Người ở lại rưng rưng buồn trên mắt                    nón sắt còn in lổ đạn thù
           Chuyến tàu đi có bao giờ ngoảnh mặt                    *
           Nghe lòng đau từng tấc khoảng đường xa                 Nay biết vẫn thương người lính trận
           Em đi rồi trời đất cũng bao la                         si mê cổ tích lá thư tình
           Hồn thất lạc dấu buồn theo vạn ngả                     viết từ phiên gác đêm chờ giặc
           Em có vui nơi quê chiều năng hạ                        gửi cho mình, em gái hậu phương
                                                                  *
           Núi chập chùng mây tím phủ thênh thang                 Em mê thuở lộc còn son trẻ
           Cát chôn chân nghe biển ấm vô vàn                      vần thơ như xé rách trời yêu
           Sài gòn –Nhatrang trời ơi!xa quá                       đã cắt tim mình thành từng mảnh
           Nhớ nghe em mang niềm vui biển cả                      thơ tình của lính ...rất nâng niu
           Bước em về tôi đợi mãi nghìn thu
           Mình quen nhau trong ngày tháng sương mù               Đông Hương
           Lòng rưc nắng xin vui ngày trở lại

           Tr.Châu (Ng.MinhHiếu)

           LP







                                                                                                               432

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   427   428   429   430   431   432   433   434   435   436   437