Page 428 - index
P. 428

phở của nhà nàng. Con trai nàng nay đã lớn, được
           mười tuổi, đang theo học trung học và nàng thì
           vẫn phòng không chiếc bóng. Còn tôi, tôi cũng kể
           đời tôi từ nhỏ cho đến nay, qua bao chuỗi ngày               Bạc Màu Áo Trận
           sóng gió và đau thương.
             Chúng tôi ngồi nói chuyện một hồi thì nàng rủ
           tôi theo nàng đón con đi học về. Chúng tôi ra xe            *
           do nàng lái, và chờ đợi ở cổng trường. Vài phút              (Chờ em chút thoa lên môi tí đỏ
           sau thì học sinh tan học. Con nàng ra xe. Nàng               phết chút hồng cho má ấm màu da
           giới thiệu tôi với con nàng:                                 kẽ chút xanh lên mi cho mắt rỡ
             - Hưng, đây là bố ruột của con từ Mỹ sang và               chút " laque " thơm cho tóc thật mặn mà
           gặp mẹ.                                                      *
             Tôi  nhìn  thấy  Hưng  giống  tôi  nhưng  cao  to          Cho em tí thời gian thay xiêm áo
           hơn, và trắng trẻo hơn. Tôi ôm con tôi và con tôi            màu áo nào anh thích tím_ hồng _ xanh
           cũng ôm tôi trong xúc động. Tôi rất mừng vì bất              anh thích tím phải không, em o Huế
           chợt mà tôi đã có một đứa con trai khôn lớn.                 người anh yêu hôm về đó đóng quân )
           Tối hôm đó, chúng tôi sống trong đêm tân hôn.
           Đêm đó cũng là đêm thứ hai tôi thấy lại bộ ngực              ***
           trần trắng như ngọc với một nốt ruồi son nằm ở               Anh còn nhớ
           giữa hai gò bồng đảo rất xinh đẹp.
             Tôi ngỏ lời xin cưới nàng làm vợ, nàng sung                Mình gặp nhau có vài hôm_ thật ngắn
           sướng cười trong hàng nước mắt. Tôi hỏi nàng                 cũng đủ cho thi vị đẹp cuộc tình
           muốn sang Mỹ hay ở lại Đức, nàng trả lời nàng                em qua cầu, môi gió hôn tà tím
           muốn sang Mỹ cùng tôi chung sống. Mấy tháng                  anh oai phong trong tấm áo hoa rừng
           sau, chúng tôi tiến hành thủ tục hôn nhân và bảo             *
           lãnh. Đám cưới của chúng tôi được tổ chức đơn                Rồi chia tay, em _thành, anh _tiền tuyến
           giản tại Đức, gồm anh chị họ và các cháu của tôi,            tiếng súng thay lời âu yếm cho nhau
           cùng  anh  em  nhà  nàng  với  bạn  bè.  Sau  đó,  vợ        ánh hoả châu thay lửa tình trong mắt
           chồng và con chúng tôi về Mỹ và sống một đời tự              vài hàng thư viết vội giữa đêm sâu
           do và hạnh phúc.                                             ....
                                                                        Anh trở về sau nhiều năm tù ngục
           Sơn Trung                                                    tóc hai màu tiêu muối, cụt một tay
                                                                        chân nạng gỗ, cà nhắc trên đường đất
                                                                        _Biết ai còn đợi mình nữa không đây?
                                                                        *
                                                                        Giàng ơi Giàng, ơi mừng ngày hội ngộ
                                                                        vòng tay anh chỉ một nửa, vẫn tròn
                                                                        em bây giờ đã thành người thiếu phụ
                                                                        luôn đợi chờ người bạc áo phong sương
                                                                        Anh vẫn là người lính trận em thương

                                                                        Đông Hương












                                                                                                               428

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   423   424   425   426   427   428   429   430   431   432   433