Page 429 - index
P. 429

Bố Tôi








           Lê Phan

                                                                  tháo chạy của TTHL/TQLC và thương bênh binh
                                                                  tại bênh viện Lê Hữu Sanh trong lo âu và đau đớn.
                                                                    Năm 1978  gia đình tôi có mặt tại vùng kinh tế
                                                                  mới Long Giao, LongKhánh.
                                                                    Một buổi sớm tinh sương cha con tôi lên rẫy.
                                                                  Giao nhau tại ngã ba đường lên đồi nứa Bảo Bình
                                                                  chúng  tôi  gặp  bác  đại  úy  Thêm  (làm  cùng  nha
                                                                  CSQG,  người bạn cùng phòng của  bố tôi trước
                                                                  1975) đang trong đoàn người cải tạo đi lao động,
                                                                  những con mắt khựng lại nhìn nhau trong giây lát
                                                                  rồi phân tán trong tích tắc!
                                                                    Kể từ lần gặp gỡ bất ngờ với đồng nghiệp, bố
                                                                  tôi trằn trọc mất ngủ thâu đêm bên chiếc đèn dầu
             Năm 1950 bố tôi làm thông ngôn cho Pháp,             le lói, tôi nhìn qua mùng bố ngồi cắn móng tay
           trực thuộc phòng truyền tin. Sau lần bị đánh úp        lặng thinh bên chiếc điếu cày.
           đồn bố tôi bị Việt Minh bắt giam tại khu tư Thanh        Cuối cùng bố cũng chia sẻ với con gái rượu
           Hóa.Sau 3 năm  bố  tôi thoát  ngục rồi  1954 vào       “nếu lỡ một ngày bố phải rời xa gia đình, bố tin
           Nam. Đó là lý do tại sao sau 1975 bố tôi không         tương con là đứa con gái thông minh, tháo vát, con
           một lần về thăm quê cha đất tổ.                        hãy đảm đương và giúp đỡ mẹ thay bố”. Ngồi bên
             Biến cố 1975, bố tôi gởi vợ con theo hạm 504,        chiếc bàn bằng khúc cây tròn bằng lăng mà bố tôi
           lẽ  ra  mọi  người  đã  đi  tị  nạn  khỏi  VN  từ  ngay   cưa xẻ và vác từ  rừng về, tôi ngồi cạnh bố khóc
           những buổi đầu, nhưng kẹt tôi đang học ở Saigon        nức nở.
           nên họ đã xuống bến Bạch Đằng cùng chờ bố tôi            Bố tôi đã chấp nhận con đường xấu nhất xảy
           lúc đó vẫn ở lại NhaTrang đón bà nội và gia đinh       đến với mình, nhưng ông luôn lần hạt và tin tưởng
           chú thím di tản đường bộ từ Pleiku đến.                thánh  Giuse  và  Mẹ  Maria  sẽ  cứu  giúp.  Há  các
             Người  cuối  cùng    ra  khỏi  cổng  Nha  CSQG       Ngài cũng gđã cứu giúp bố tôi một lần trốn ngục
           quân khu 2 NhaTrang là bố tôi, sau khi ông đã hủy      thời Viet Minh rồi đó sao? Nhớ lại ngày cũ có lần
           hết tài liệu (lúc đó bố tôi là Thiếu Tá chủ sự trưởng   vào Nha CSQG, đến burreau làm việc của bố, tôi
           phòng truyền tin Nha CSQG vùng 2).                     thấy góc bàn bên phải có tương Thánh Giuse ôm
             Chiếc jeep lùn biển số 5457 quen thuộc hôm           nhành huệ trắng, tôi hỏi bố “tại sao bố để Thánh
           nay do chính bố tôi lái đưa bà nội và chú thím tới     Giuse ngay phòng làm việc?”. Bố tôi nói “nhành
           gần Ninh Thuận thì quân VC xuất hiện quá đông.         huệ trăng biểu hiện cho sự liêm khiết để nhắc nhở
           Bố tôi vào rừng chôn cây colt, bỏ lại chiếc jeep,      người nắm quyền hành sự trong tay mình”. Tôi đã
           hòa  mình  lẫn  lộn  giữa  dòng  người  di  tản  vào   hiểu và càng yêu phục bố hơn.
           Saigon.                                                  Năm tháng cứ thế dần qua, bố tôi mất năm 85
             Vào đến nhà cô dượng tôi nơi Rừng Cấm Thủ            tuổi, dù cuộc sống không toại nguyện như hằng
           Đức đúng sáng ngày 30-4. Được vài tiếng đồng           mong ước, tuy khó khăn và vất vả bội phần  song
           hồ Dương Van Minh tuyên bố đầu hàng, giây phút         được sống yên lành bên mẹ tôi và các con, các
           chết lặng cho mọi người! Chúng tôi chứng kiện sự       cháu trong sự quan phòng của Thiên Chúa. Tạ ơn





                                                                                                               429

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   424   425   426   427   428   429   430   431   432   433   434