Page 424 - index
P. 424

săn sóc, băng bó. Nếu dân chúng quá dữ tợn thì         nuôi chồng con trong bao nhiêu năm. Vì thế, họ
           chúng tôi dừng lại, để quản giáo giải quyết rồi mới    thấy miền Nam có một cái gì đó khác với miền
           tiếp tục đi. Tôi hiểu dân chúng miền Bắc đa số tin     Bắc nghèo khổ, cằn cỗi về vật chất và tinh thần.
           theo lời tuyên truyền xuyên tạc của cộng sản, và       Những sĩ quan miền Nam trung hậu đã trở thành
           tin những lời cộng sản nói. Họ tin vào ông Hồ, họ      đầu đề cho các câu chuyện đầu môi của dân Bắc.
           cất giấu cán bộ, và góp lương thực ủng hộ cộng           Một hôm, ông giáo Thào qua sông Gianh, là
           sản. Nhiều bà bảo rằng đảng lúc nào cũng đúng.         một sông rất rộng ở miền Trung. Trên đò chật ních
           Công an không bắt oan ai bao giờ. Con cháu bà          người. Thuyền chở nặng không đi nổi. Ông giáo
           nếu bị giam giữ thì bà bảo chúng nó cố gắng hoc        Thào thường qua lại sông Gianh cho nên quen biết
           tập tốt để sớm trở về. Nhiều ông bố thấy con ngỗ       ông lái đò. Ông lái đò kêu to lên: “Ông giáo ơi,
           ngáo, bèn đem con cho bộ đội hay giao con cho          xin giúp một tay”. Ông giáo Thào bèn đứng dậy
           công an để họ giáo dục thành người tốt. Ngay tại       cầm chèo. Mấy bà đi chợ cười to mà nói:
           miền Nam trước 1975, nhiều người tin Nguyễn              - Ông giáo giỏi quá!
           Hữu Thọ là người quốc gia, không phải cộng sản.          Lúc bấy giờ trên đò có mấy người trẻ, to cao,
           Ông Hồ là người yêu nước, là bậc đạị nhân, đại         mập mạp nhưng đen đúa đồng loạt đứng dậy nói
           nghĩa. Khi dân Bắc di cư vào Nam, đồng bào Nam         với ông giáo:
           kỳ thắc mắc: “Ngoài Bắc đã độc lập tự do, sao còn        - Thầy để chúng em chèo cho!.
           bỏ xứ mà đi?” Tất cả đã nhiễm độc quá nặng nên           Việc này làm cho dân Bắc vĩ tuyến đã hiểu biết
           tôi  cũng  không  oán  trách  họ.  Nhưng  rồi  ngày    đôi phần về tinh thần “tôn sư trọng đạo”, và “ nhân
           tháng trôi qua, tôi nhận thấy có sự biến đổi trong     nghĩa lễ trí tín” của sĩ quan miền Nam trong khi
           dân chúng. Mấy năm sau, họ không chửi bới hay          miền Bắc đã mất hẳn từ khi cờ đỏ xuất hiện trên
           ném đá, ném đất vào chúng tôi nữa. Trái lại , có       thủ đô Hà Nội!.
           những đôi mắt lặng nhìn chúng tôi như biểu lộ một        Kỷ luật trại giam rất khắc nghiệt và tàn bạo. Tù
           niềm thông cảm.                                        nhân không được hái trộm khoai, sắn, rau trong
             Sau ngày 30-4-1975, nhiều đồng bào và cán bộ         trại. Tù nhân nam không được liên hệ tình dục với
           miền Bắc đã vào Nam.  Khi vào thì họ ốm  yếu           nữ phái, nếu bị bắt quả tang thì bị biệt giam ở hầm
           xanh xao, khi trở ra thì béo tốt, áo quần sang trọng,   kín. Ai trốn trại thì bị giết chết không tha... Ngoài
           lại mang cả vải vóc, xe đạp, xe Honda, TV, tủ          ra còn nhiều điều lệ lạ lùng khác nữa. Giữa trại tù
           lạnh, radio, casette là những thứ mà chỉ có cán bộ     thực dân và cộng sản có nhiều khác biệt, nhưng
           cao cấp đi Liên Xô là có thể mua về được. Họ           điều khác biệt rõ nhất là cái đói.Trong trại tù cộng
           cũng nghe những câu chuyện về Miền Nam thanh           sản, tù nhân luôn luôn đói. Lúc đi lao động, lúc
           bình thịnh vương, khác với hình ảnh ghê tởm, hãi       nằm ngủ, chúng tôi đếu bị cái đói dày vò. Chúng
           hùng do cán bộ nhà nước đã tuyên truyền trước          tôi đa số không vi phạm điều thứ nhất là vì lúc nào
           đây như lính ngụy “xé xác, uống máu, moi gan           cộng sản cũng canh chừng tù nhân rất ngặt. Ban
           quân  thù”.  Họ  nhìn  kỹ  những  tù  nhân  thì  thấy   đêm chúng khóa cửa lại, không ai ra ngoài để đào
           những tù nhân này tuy bị đày đọa khổ sở nhưng          khoai, nhổ sắn. Chúng tôi có thể giải quyết vấn đề
           vẫn toát ra sự thông minh, hiền lành. Họ nghe nói      dạ dày bằng nhiều cách.Khi đi lao động, chúng tôi
           sĩ quan miền Nam phần lớn có bằng đại học, ít          có  thể  hái  rau  rừng,  đào  khoai  rừng,  hoặc  bắt
           nhất  cũng  tốt  nghiệp  trung  học  phổ  thông  chứ   những con vật như rắn, cắc kè, kỳ nhông, hay đào
           không phải là hạng cán bộ ị tờ như ở miền Bắc sau      bắt bò cạp, và những côn trùng trong lòng đất. Đôi
           cuộc Cải cách ruộng đất.                               khi chúng tôi cũng giăng bẫy bắt chồn cáo, mễn
             Khoảng 1980, tù nhân đã được gia đình thăm           và thỏ rừng. Chúng tôi vừa lao động vừa nấu ăn
           nuôi. Lúc này thì dân chúng miền Bắc đã tới gần        rất nhanh và rất gọn cho nên cũng đỡ đói ít nhiều.
           dân chúng miền Nam hơn khi họ gặp những bà             Điều chẳng may là không phải lúc nào chúng tôi
           mẹ, người vợ sĩ quan miền Nam ra thăm nuôi. Họ         cũng thu hoạch kết quả vì tù nhân thì quá đông.
           thấy miền Nam nhiều tình cảm, đầy tình chồng           Không  những  tù  nhân  mà  bọn  bộ  đội,  công  an
           nghĩa vợ, và có tài nguyên phong phú mà thăm           cũng đói phải kiếm thêm lương thực. Tuy nhiên,




                                                                                                               424

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   419   420   421   422   423   424   425   426   427   428   429