Page 423 - index
P. 423

Duyên Kiếp








             Tôi tên là Đào Duy Kỳ, dòng dõi Đào Duy Từ,          ngu dốt phải nhờ họ dạy dỗ cho nên người. Danh
           là một trung úy trong quân lực Việt Nam Cộng           từ “ học tập cải tạo” ý nghĩa là thế! Dưới mắt cộng
           Hòa, tốt nghiệp trường Võ Bị Thủ Đức, ra đơn vị        sản, nhân dân miền Nam là cầm thú, chỉ có cộng
           tác chiến khoảng hai năm thì ngày 30-4-1975 xảy        sản là con người, con người trí tuệ, bách chiến
           đến. Cũng như mọi sĩ quan Việt Nam cộng hòa,           bách thắng! Sự khinh bỉ cộng với lòng căm thù
           tôi đã bị giải ra Bắc và ngồi tù qua các trại Sơn      cho  nên  một  số  người  Bắc  đã  chạy  sang
           La, Yên Bái, Lạng Sơn...                               Hongkong mà còn làm lễ mừng chiến thắng 30-4
             Tôi vốn sinh trưởng trên sông nước Cửu Long          và đánh đập người Nam tại đây!Bọn công an, bộ
           giang, khí hậu an lành và trong mát cho nên khi ra     đội đa số nhiễm độc cộng sản, học đường lối tàn
           Bắc,  tôi  rất  khốn  khổ.  Tại  Lạng  Sơn,  Thái      ác từ Liên Xô, Trung Quốc,lại muốn tỏ ra hăng
           Nguyên, mùa hè nóng ghê gớm, đến nỗi ban ngày          hái tích cực để lập công cho nên chúng đày đọa
           không dám nằm giường chiếu hoặc dựa cột, ngồi          chúng tôi đủ điều. Hể một tù nhân có lỗi gì là cả
           ghế hay gốc cây. Mùa hè, dân nơi đây phải chui         lũ công an, bộ đội xúm lại đánh hôi. Đánh hội chợ
           xuống gậm giường mà nằm. Mùa đông thì rét như          coi như là một đặc tính của con người xã hội chủ
           cắt thịt, nhất là cơn gió bấc và mưa phùn đã cộng      nghĩa. Nếu không xúm vào mà cứ đứng trơ mắt
           tác chặt chẽ làm tội chúng tôi, những tù nhân thiếu    nhìn, có lẽ họ sẽ bị phê bình là không có tinh thần
           áo, thiếu cơm. Nhưng rồi ngày tháng trôi qua, tôi      đồng  đội,  không  có  ý  thức  căm  thù  quân  địch.
           cũng đã quen thuộc với khí hậu Lạng Sơn, Thái          Chúng lại dùng khí hậu khắc nghiệt, và cái đói và
           Nguyên.                                                rét để đọa đày chúng tôi. Chúng bắt chúng tôi lao
             Những ngày ra Bắc đầu tiên, chúng tôi rất khổ        động cực nhọc để trả thù chúng tôi. Nhất là những
           sở. Chúng tôi bị bọn công an ngu dốt chửi mắng,        ngày đầu tiên ra đất Bắc, chúng tôi thường bị dân
           đánh  dập  và  hành  hạ.  Chúng  dốt  nhưng  lại  có   chúng, nhất là đàn bà và trẻ con ném đá, ném đất
           nhiều  tự  hào.  Tư  hào  chiến  thắng.  Tự  hào  yêu   và chửi bới thô bỉ nặng nề. Có khi họ đã tập trung
           nước. Tự hào thông minh và tự hào giàu mạnh.           đông đảo trên đường chúng tôi đi lao động để ném
           Chúng thực thà tin rằng chúng là người trí tuệ, còn    đá, hô đả đảo và chửi bới. Có thể là do dân chúng
           tất cả nhân dân miền Nam là ngu dốt nên đã theo        đã bị nhiễm nọc độc cộng sản. Có thể địa phượng
           Mỹ và thất bại. Chúng tự hào là chúng yêu nước         bắt  dân  đả  đảo  để  trấn  áp  chúng  tôi,  mong  lập
           nhất còn phe quốc gia là bán nước cho nên chúng        thành tích kia nọ. Có đôi khi chúng tôi đột nhiên
           đề cao khẩu hiệu “ Yêu nước là yêu xã hội chủ          gặp vài đồng bào thì họ ngại ngùng, tránh né. Có
           nghĩa”, hàm ý chỉ có người cộng sản là yêu nước.       lẽ họ sợ liên lụy, sợ bị công an bắt bỏ tù vì liên lạc
           Chúng không biết Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng            với tù nhân!Sống trong chế độ ác ôn, con người
           và đàn em sau này của Trường Chinh, Võ Nguyên          phải đeo mặt nạ, nếu không thì dễ bị quỷ tha, ma
           Giáp đã ký tên bán Việt Nam cho Trung Quốc. Họ         bắt.Tất cả đều là nạn nhân!
           khinh người Nam ngu dốt, không có tình yêu quê           Ban đầu thì chúng tôi chao động, có người sợ
           hương, tổ quốc cho nên khi có người xuất cảnh,         hãi, nhưng rồi thì cũng quen đi vì mình đã ngồi
           họ mở nhạc cho nghe bài “ Quê hương là chùm            xuống  đất  đen  thì  còn  gì  để  mất  và  để  sợ  hãi.
           khế ngọt” để dạy người xuất ngoại lòng yêu nước.       Chúng tôi cho rằng cuộc đời chúng tôi đã chấm
           Họ không biết những người bỏ nước ra đi cũng rất       dứt vì ở Liên Xô, Trung Quốc và Việt Nam trước
           yêu nước, yêu nhà, yêu mẹ già, em dại và yêu tự        đây, những tù binh hay phản động là ngồi tù rục
           do nhưng vì cộng sản tàn ác nên phải bỏ tất cả mà      xương mà thôi. Chúng tôi im lặng để mặc cho họ
           ra đi! Họ coi họ là bậc thầy, còn chúng tôi là kẻ      ném đá và chửi bới. Nếu ai bị thưong thì chúng tôi





                                                                                                               423

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   418   419   420   421   422   423   424   425   426   427   428