Page 427 - index
P. 427

Cuộc hôn nhân của chúng tôi rất hạnh phúc.           về Hà Nội, mở cuộc cải cách ruộng đất và cải tạo
           Chúng tôi sống bên nhau được ba năm thì Mai            công thương nghiệp, gia đình nàng bị quy là địa
           Linh bị bệnh ung thư rồi mất. Tôi buồn rầu mấy         chủ. Mẹ nàng và anh em nàng thu vén tài sản trong
           năm trời. Hình ảnh Mỹ Lan lại hiện đến trong tôi       tay nải, bỏ trốn lên mạn ngược. Ban đầu, gia đình
           rất ngọt ngào và thần bí. Hương thơm của thân thể      nàng giả làm thương gia lên buôn bán để tìm hiểu,
           nàng như còn vương vấn trong mũi tôi và thân thể       sau đó làm nhà cửa gần bản Mường, lán Thổ tại
           tôi. Tôi có ý định về Việt Nam du lịch, thăm lại       Vĩnh Phú.
           Vĩnh Phú, mối tình tôi. Nhưng tôi lại không dám          Gia đình nàng ăn mặc, nói năng và sinh hoạt
           vì cuộc đời như nước chảy mây trôi, thuyền trôi        đều theo phong tục bản Mường, Mán. Nhờ khéo
           mà bến bờ cũng đổi thay, quá khứ e đã tan vỡ như       giao thiệp, gia đỉnh nàng được cảm tình dân chúng
           xác pháo mùa Xuân, không thể nào tìm lại được.         nơi đây, dược họ giúp đỡ và che chở. Nàng nghe
           Nếu đào bới quá khứ,chỉ thêm đau lòng như Lưu          tin các sĩ quan miền Nam bị đưa ra giam giữ tại
           Nguyễn khi trở lại quê xưa!                            Vĩnh Phú, là một nơi gần bản Mường của nàng.
             Các  bạn  bè  khuyên  tôi  nên  đi  du  lịch  một    Tuy  chưa  gặp  những  người  miền  Nam,  nhưng
           chuyến để quên sầu. Tôi mua vé máy bay đi du           lòng  nàng  chan  chứa  cảm  tình  với  các  tù  nhân
           lịch Đức, Pháp, và Ý vì Tây phương đối với tôi có      miền Nam vì họ với nàng là cùng chung cảnh ngộ,
           nhiều quyến rủ. Hơn nữa, tôi có bà chị họ định cư      là nạn nhân của chế độ cộng sản. Nàng quyết gặp
           tại Tây Đức. Chị tôi có con du học tại Tây Đức         một sĩ quan miền Nam và sẵn sàng hiến thân cho
           trước 1975, đỗ tiến sĩ, sau 1975 xin ở lại, rồi bảo    chàng  ta  để  giữ  lấy  dòng  máu  trong  sạch  của
           lãnh gia đình qua đây. Khi tôi đến Tây Đức, gặp        người quốc gia. Nàng cam tâm mang tiếng “không
           anh chị và các cháu, tôi vui mừng hết sức. Các         chồng mà chữa” còn hơn ở góa trong rừng thẳm,
           cháu lái xe đưa tôi đi la cà trong thành phố. Một      hoặc phải lấy anh Mán, anh Thổ hay anh cộng sản
           hôm các cháu đưa tôi đi ăn phở của người Việt nổi      làm chồng! Nàng đã nghiên cứu địa hình địa vật,
           tiếng là ngon nhất tại đây. Khi bà chủ tiến tới chào   và đã đào hang ẩn náu đưới một gốc cây trong
           hỏi chúng tôi thì tôi ngạc nhiên hết sức, vì nàng là   rừng, nơi tù cải tạo thường tới lao động. Nàng đã
           Mỹ Lan, người tình một khắc mà tôi ghi nhớ ngàn        chờ đợi vài ngày đêm; cuối cùng nàng đã gặp tôi,
           đời. Bên môi trái của nàng vẫn in rõ một nốt ruồi      và đã toại nguyện.
           duyên. Tôi liền đứng dậy, kéo nàng ra một bên,           Sau buổi gặp gỡ đầu tiên, nàng đã có thai. Lúc
           rồi hỏi nhỏ:                                           này, mẹ nàng đã mất, anh em nàng chung sống với
             - Phải chăng em là Mỹ Lan? Chúng ta đã gặp           nhau. Hằng ngày, anh em nàng phải tô mặt cho
           nhau tại trại tù Vĩnh Phú?                             đen thêm một chút để tránh cặp mặt cú vọ của
             Sau một phút ngỡ ngàng, nàng cũng nhận ra            cộng  sản,  mặc  dầu  nơi  đây  hoang  vắng,  người
           tôi. Tôi hỏi nàng và kể lể mọi sự. Chúng tôi ôm        kinh it khi lên đây Gia đình nàng cũng theo nếp
           nhau mà khóc. Nàng giao công việc cho người nhà        “du canh” của người thiểu số mà di chuyển nơi
           rồi đưa tôi về nhà nàng. Còn tôi, tôi quay lại bảo     này nơi nọ. Cứ vài năm là một lần di chuyển, như
           các cháu tôi:                                          vậy cũng có lợi là tránh được sự theo dõi của công
             - Bà chủ nhà hàng là bạn quen của cậu ở Việt         an. Nhân dịp người Hoa bị đánh đuổi trong vụ nạn
           Nam. Bà ấy mời cậu lại nhà. Các cháu về trước,         kiều, anh em nàng theo họ sang Hoa Lục, rồi sang
           cậu sẽ về sau”. Dặn dò các cháu xong, tôi theo         Hongkong.
           nàng ra xe.                                              Tại đây, chính phủ Hongkong bắt anh em nàng
             Nhà nàng ở tại một khu yên tĩnh trong thành          vào trại tập trung. Sau một thời gian, gia đình nàng
           phố. Nàng ở một mình với con trai. Các anh em          được phái  đoàn Tây  Đức nhận định cư tại  Tây
           thì đã có nhà riêng. Người thì đi làm các hãng tư,     Đức. Anh em nàng lúc đầu xin làm công nhân cho
           người thì phụ giúp nàng trông coi tiệm phở. Khi        các hãng xưởng, sau cả nhà quyết định góp vốn
           còn hai chúng tôi, nàng kể lể sự tình. Quê nàng ở      mở  hàng  phở,  và  anh  em  nàng  đã  thành  công.
           Sơn Tây, tổ tiên đỗ cử nhân, tiến sĩ, làm chức quan    Khách hàng vào ra nườm nượp, người Việt Nam
           nhỏ ở triều Lê, triều Nguyễn. Năm 1954, cộng sản       đã đành mà người Đức, Pháp, Mỹ cũng thích dùng




                                                                                                               427

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   422   423   424   425   426   427   428   429   430   431   432