Page 114 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 114
sau lưng vì leo cây té xuống hàng rào kẽm gai
cũng đủ làm cho đám nhóc tụi tôi phải e dè.
Tuy nhiên bữa đó, bữa mà nó ký đầu con Mê
đã không biết vì sao mà làm cho tôi xung lên
máu nóng. Tôi nhào tới sừng sộ thì bị ăn ngay
-Kiến Hôi- một quả đấm của nó, tá hỏa tam tinh tôi định
khóc nhưng chợt thấy ánh mắt hoảng hốt của
con Mê, tôi đanh mặt lại làm liều, với nắm
được tay thằng Khương, tôi giằng mạnh một
cái, nó mất thăng bằng, tôi dùng chân chận
ngang đầu gối. Nó té xuống nghe cái xụp,
máu lỗ mũi nó chảy ra.
Đám con nít, kể cả con Mê cùng thét lên: "Có
người chết! Có người chết!"
Tôi sảng hồn, co giò tôi chạy.
Thằng Khương cũng sảng hồn, cũng co giò
chạy, tay bụm mũi, máu chảy dài.
Kể từ đó, kể từ khi tôi bung ra một đòn nhu
Hồi còn nhỏ, tôi đã biết cười với hoa vừa đạo nhẹ nhàng làm xịt máu mũi của thằng
mới nở và tôi cũng đã biết buồn với lá, những Khương thì đám con nít đặt cho tôi một biệt
cành sắp đổi thành vàng buổi đầu thu. Tôi danh: Dê Mặt Xanh. Vì khi giận, mặt tôi biến
cũng đã biết mừng khi mẹ đi chợ về có bánh thành xanh lè và hễ khi nào mặt tôi biến thành
cho tôi. Và tôi cũng đã biết lo khi mà cuối xanh thì thể nào cũng có mặt một đứa nào đó
tháng cầm học bạ về cho cha xem. biến thành đỏ. Đỏ của cái lỗ mũi ăn trầu.
Anh Hai tôi thì cứ hay cú đầu tôi, "mầy học Mà phải xin nói rõ hơn là những đứa đó đều
ngu hơn con gái". là con trai và đều to con hơn tôi, chứ đời nào
Cha thì, "thằng nhóc nầy diễn xuất thật hay" tôi nỡ lòng đánh con gái? Hay nỡ lòng đánh
chả là vì tôi cứ đấm lưng cho ông và nắn nót mấy đứa nhỏ con, nhỏ tuổi hơn?
cái bả vai mỏi mệt của ông mỗi lần tôi trình Vì vậy bỗng dưng tôi trở thành anh hùng.
học bạ. Tôi cứ nghĩ làm sao cho ông thoải mái Bỗng dưng mấy đứa con gái ngưỡng mộ tôi.
chút thì có lẽ ông không cần phải la Trời tiếng Bỗng dưng tôi có khế chua với me ngào ăn
rõ to. Nhưng nhiều lần lắm, ông vẫn la Trời ơi dài dài.
thật lớn khiến tôi sợ hãi phải chạy lủi ra ngoài - "Anh Dê
sân. Xanh ơi, anh
Dê Xanh! Anh
Thời thơ ấu của tôi đó. Thời thơ ấu của tôi đi rước lồng
có... Con nhỏ nó tên Mê, nhà gần bên trong đèn với tụi em
xóm vẫn luôn hay dặn tôi rằng: nghe?".
- Khi ấy lớn lên thì đừng đi đánh lộn nữa nha? (Da Bà Bầu xưa) Tiếng con Mê
Ấy cứ thây kệ nó mà. nằn nì.
Sở dĩ nhỏ Mê hay lên mặt dặn dò tôi là vì Bởi là vì tụi
buổi đó thằng Khương ký lên đầu nó nghe thằng Khương, Khảnh và Khừng cứ núp trong
một cái cụp. Thằng Khương bự con nhất đám góc với cọng dây thung và đống bì cứng bắn
và cũng là hung hăng nhất hạng, dù nó không lủng lồng đèn đêm Trung Thu của mấy đứa
có xâm mình nhưng cái vết thẹo vắt ngang con nít hoài. Nhưng hễ chỗ nào có Dê thì chỗ
112