Page 115 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 115

đó bình yên như vại, nên Mê mới rủ Dê cùng                              hai  Cánh  Gà  mới
               đi bên cạnh, bên cạnh khoảng thời gian cuộc                             toanh  cùng  về  chung
               đời của con nít.                                                        đơn vị, những tưởng sẽ
                                                                                       có  những  cánh  rừng
               Đến  khi  lớn  lên,  đến  khi  những  đứa  bé  của                      cao  su  bạt  ngàn  và
               con hẻm  nhỏ số  175 đường Da  Bà Bầu biết                              người  xinh  trắng  như
               thoa son và vẽ mắt, biết mặc áo sơ mi trắng                             lụa mộng.
               bỏ trong quần xanh và rẽ tóc đường ngôi bốn
               sáu, thì Mê không còn rủ Dê đi bên cạnh nữa,                            Nhưng  năm  đó  lại  là
               mà chính Dê bao giờ cũng vẫn tình nguyện đi                             năm 1972.  Bình Long
               bên cạnh Mê như là một thói quen không thể                              có mùa Hè rực những
               nào bỏ được vì đã khắc sâu từ ở thuở còn thơ.    lửa.  Lửa của mặt trời và lửa của cà-nông.  Và
                                                                cùng cơn địa chấn. Những tiếng rầm rì nghiến
               Và cuộc đời cứ không thể, ấy thôi kệ nó mà.      nát. Những khối sắt nặng nề của chiến xa tràn
               Cuộc đời đưa tôi vào vòng  chinh  chiến lớn,     ngập  bể  dập  thân  cao  su  mủ  chảy,  những
               đưa tôi vào cuộc đánh lộn dữ dằn không phải      chiến xa cầy lên hẳn hình hài Việt Nam. Cầy
               chỉ cần một thế võ Judo mà là cần lắm nhiều      lên hai tuổi trẻ kinh hoàng hoảng hốt.
               lựu đạn với xe tăng.                             Thằng Khương gọi tôi giật giọng:
                                                                - Mầy nhào lên dứt một cái 72 cho nó coi?
               Sau hai tiếng Trời Ơi thật lớn của ba tôi và ba   Mặt tôi xanh như tàu lá, cái nón sắt đã rớt mất
               thằng Khương thì hai đứa tụi tôi khăn gói lên    từ đời nào, chắc từ cái lúc mà chiếc T54 gầm
               phi cơ quân sự C130 bay thẳng ra Nha Trang       gừ  rượt  theo  hai  đứa  từ  giao  thông  hào  này
               thụ  huấn  khóa  Hạ  Sĩ  Quan  ở  quân  trường   qua giao thông hào khác.
               Đồng Đế.                                         Tôi lúng túng với cây M72, giương nó ra như
               Quân  trường  mà  nhìn  thẳng  qua  bên  kia  có   thế nào đây? Tôi đã quên bài học vũ khí trong
               "Anh đứng nghìn năm thao diễn nghỉ, em nằm       quân  trường.  Mà  thật  ra  lúc  thực  tập  thì  lại
               xỏa tóc đợi chờ anh".                            chính ông Hạ Sĩ phụ tá Sĩ Quan huấn luyện
               Quân trường của những anh “ rớt tú tài anh đi    viên bắn chứ tôi nào được rờ vô?
               Trung Sĩ, em ở nhà vá áo đợi chờ anh. Bao giờ     "Mầy như con ... kẹ ông".
                                      xong nợ nước non, anh     Thằng Khương chửi tôi như thế, nhưng chính
                                      về,  áo  đó,  còn  em  đâu   nó, nó cũng loay hoay với cây hỏa tiển đang
                                      rồi?                      cầm trên tay. Hai đứa ngồi dựa vào vách đất
                                                                khô  cằn  của  hố  đại  bác  pháo  kích  mới  hồi
                                      Những  tháng  dài  ở      hôm sáng. Tôi đọc tấm hình chỉ dẫn in ngay
                                      Nha Trang gió lộng và     trên khẩu hỏa tiển M72 - À, thì ra thế, giản dị
                                      biển  gầm  gừ  đã  ràng   chỉ có kéo dây, giương lên và bóp cò vậy thôi.
                                      chặt  tình  bạn  Dê,      Thằng Khương mặt cũng sáng ra. - "Mầy cũng
                                      Khương vào thành một      như con... kẹ tao thôi Khương à"!
                                      gút.  Gút  của  những     Tôi  sủa  ngược  lại  nó.  Hai  thằng  nhìn  nhau
                                      tuổi  trẻ,  thôi  giã  từ   cười một cái.
                                      ngày  tháng  rong  chơi,   "Oành! Oành!" Hai tiếng nổ long trời, con
                                      ghìm trước mặt những      cua T54 lãnh đủ. Sức dội làm tụi tôi rát mặt
                                      kẻ  manh  nha  và  nhìn   đến bật ngửa người ra sau. Chiếc T54 đỏ ửng
               sau lưng những thằng đâm lén.                    lên, khựng lại rồi xìu xuống.
               Tuổi  trẻ  vào  đời,  đời  nhọc  nhằn  gớm  giếc.   "Banh càng rồi! Banh càng rồi" Tôi mừng quá
               Tuổi trẻ về Bình Long, hai Trung Sĩ trẻ mang     hét lên! Thằng Khương cũng cười ha hả.


                                                                                                        113
   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120