Page 116 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 116

Cuộc chiến vẫn còn tiếp diễn, vẫn còn nhiều      Tôi  khóc  lên.  Mọi  cảm  giác  buồn,  thương,
               T54 lồng lộn trong thành phố. Tụi tôi, những     mến, sợ bỗng chợt tràn về.
               toán diệt chiến xa lểnh khểnh mang trên vai
               nhiều  M72  đi  làm  pháo  bông  rực  đỏ  giang   Và  cuộc  chiến  Bình  Long  vang  dội  trên
               sơn.                                             những nẻo đường đất nước ở miền Nam cũng
                                                                tàn dần theo những đổ nát khắp thị trấn.
               Ba tháng dài như vậy, ba tháng ăn đạn pháo       Sức của những người còn sống chợt vươn lên,
               hằng ngày, ba tháng trồi  lên lùng  diệt chiến   như ta thấy tự nhiên ở tận cùng đau khổ vẫn
               xa,  ba  tháng  dưới  giao  thông  hào  chỉa  súng   còn lóe lên chút niềm hy vọng.
               chống lại từng đợt tấn công, tôi như bít bùng    Có những bông hoa lạ kỳ luôn tồn tại với thời
               mọi cảm giác, không còn sợ nữa, không còn        gian biến đổi, người xưa đặt tên hoa là Huyền
               lo  nữa,  không  còn  cha  nữa,  không  còn  mẹ   Diệu Muôn Phần. Những hoa này thật là khó
               nữa. Tôi chỉ còn mê sảng với những phản ứng      thấy, người ta chỉ có cảm giác được mà thôi.
               tự  nhiên,  hễ  thấy  bóng  người  xung  phong
               định tràn ngập thì tôi chỉa súng bắn, hễ nghe    Lệnh  từ  ông  Thiệu,  Tổng  Thống  Thiệu  đưa
               tiếng chiến xa rần rộ thì tôi bật dậy với khẩu   xuống,  tất  cả  quân  nhân  tham  dự  trận  Bình
               M72, hễ nghe tiếng rít gió của đại pháo thì tôi   Long đều được tăng thêm một cấp, như vậy
               rúm người lại trong hố.                          lần  đầu  tiên  trong  quân  sử  thế  giới  có  một
                                                                chiến trường không có binh nhì. Ai cũng có
               Nhưng đến một bữa kia thì mọi cảm giác lại       cái niềm hãnh diện để mang trên vai.
               về  tràn  ngập  trong  tôi,  đó  là  bữa  mà  cái  hố
               của thằng Khương bị lãnh nguyên một quả đại      Riêng tôi thì ông định thăng cho tôi nhiều cấp
               pháo. Mọi lần thì tôi và nó cùng nằm chung       một lần một vì tôi cũng bị một mảnh đại bác
               một chỗ, ăn cũng dưới hố, ngủ cũng dưới hố,      chui ngay vào mông bên phải mà ông bác sĩ
               đi tiêu đi tiểu cũng hố đó, quẹo đầu mà ngủ      quân y lại cho đó chỉ là vết gà mổ.
               cũng cùng một hố, vì vậy mà mùi nồng của         Tôi cũng thầm mong là ông bác sĩ bị ít vết gà
               mọi  các  cái  đã  bắt  đầu  tấn  công  vào  khứu   mổ ở mông coi coi có ngồi ăn cơm thoải mái
               giác, hơn nữa trận chiến đã bắt đầu dịu đi,      yên lành hay không?
               quân Nhảy Dù đã bắt tay được với quân tử thủ
               nên  thằng  Khương  sanh  tật  đòi  dời  qua  hố   Dù gì đi nữa thì phần thưởng quý báu ngon
               khác. Tôi có nói với nó:                         lành vẫn là một tháng dưỡng thương cùng 14
               - Mầy với tao nằm đây từ ngày đầu đến giờ,       ngày phép thưởng.
               chẳng bị ăn một quả  háo nào, vậy hố này là      Nhấp nhổm ngồi một bên mông, tôi lên xe đò
               hố thiêng, hố đã được ếm bùa hộ mạng, sống       về Sài Gòn.
                                               chết  gì  mình
                                               cũng  trụ  tại   Sài Gòn ơi!
                                               đây.
                                               Nó  cứ  cười     Ớ kìa! con hẻm thương của tôi, con hẻm 175
                                               ngất  mà  chê    đường Da Bà Bầu có hai hàng bông gòn bay
                                               là  tôi  ở  dơ.   trắng  xóa.  Tôi  mới  xa  nhà  chưa  đủ  để  nhớ
                                               Nó  dời  qua     nhưng khi vừa về lại thì bỗng thấy mình thật
               bên hố kế chỉ cách có 2 tầm nhảy xa. Không       cần. Đám nhỏ thay thế đám nhỏ ngày xưa của
               ngờ  đại  pháo  chọn  ngay  hố  nó  mà  rơi.  Tôi   tụi tôi đổ ra reo hò:
               chồm qua thì chỉ thấy mảnh lưng có dấu thẹo      - Anh Dê, anh Dê mới về…
               quào của sợi dây kẽm gai ngày xưa.               - Anh Dê mặt ngầu, tóc dài thòng.



                  114
   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121