Page 134 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 134
nhiêu năm áo lính là bấy nhiêu năm áo tù, với ngoài, đã biến chúng tôi thành một thứ người
tôi thì 3 năm áo lính, 5 năm 6 tháng áo tù. rừng, hay là một loài Vượn trong bài thơ của:
Những trại tù tôi đã bị đày ải như: Katum-Tây Tô Thùy Yên.
Ninh, Bù Gia Mập-Phước Long rồi về Z30D-
Hàm Tân, Căn Cứ 5-Rừng Lá, lần lượt “Vĩnh biệt ta mười năm chết dấp
chuyển trại từ K1… K2… K3… Chốn rừng thiêng im tiếng nghìn thu
Mỗi lần chuyển trại chúng gọi là “biên chế”, Mười năm mặt sạm soi khe nước
những trại nầy đều do tù cải tạo xây cất lên Ta hóa thân làm Vượn cổ sơ.”
cho thật kiên cố để tự nhốt mình, dưới sự
canh giữ của bọn bò vàng (CA) ác ôn. Nghe thật thấm thía và ngậm ngùi ….!
Cho đến gần cuối năm 1980, một ngày như Chiếc xe đò cũ kỹ ì ạch dừng lại, chúng tôi
mọi ngày, buổi sáng chúng dẫn đám tù ra vội lên xe, có lẽ chủ xe biết là tù mới được tha
cổng trại để đi lao động thì nghe có lệnh tập về nên không lấy tiền xe. Rồi xe từ từ lăn
trung lại để tên trưởng trại đọc thông báo… bánh, tôi nhìn hai bên đường, nhà cửa dân
Sau đó gọi tên một số người đứng qua một chúng vẫn còn lưa thưa tiêu điều. Qua nhiều
bên, có tôi và 5 anh em khác được đưa ra làng mạc, càng vào gần thành phố, có những
ngoài một cái nhà lá phía bên ngoài trước khu dãy nhà bị dỡ bỏ mất mặt tiền nhà…? Để làm
trại, và họ cho biết chúng tôi đã được tha về, mới lại hay bị giải tỏa chăng…? Hay để sớm
nhưng vẫn ở đây tạm thời chờ làm thủ tục đưa cả nước tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững
giấy xuất trại. chắc lên xã hội chủ nghĩa theo chủ trương
đường lối của nhà nhà nước CS?
Hằng ngày
chúng tôi cử Đó là cuối năm 1980…
một người Về đến bến xe Biên Hòa, từ đây chúng tôi
vào trại để chia tay nhau mỗi người một ngã, đón chuyến
nhận cơm, xe kế tiếp để về nhà và hẹn ngày gặp lại nhau
lúc nầy phần nếu có thể.
ăn có khá
hơn, mỗi Xế chiều hôm ấy tôi cũng về đến nhà. Tôi về
người được 1 chén cơm trắng đầy, còn thức thật bất ngờ, Ba Má tôi mừng rơi nước mắt
ăn thì tự đi kiếm thêm quanh đâu đó. Ở đây gặp lại thằng con trai với thân hình tiều tụy võ
được một tuần, chúng tôi nhận được giấy ra vàng vì bệnh sốt rét khi tôi còn ở trại tù Bù
trại cùng một ít tiền làm lộ phí đi đường, ai Gia Mập (nay vẫn còn thỉnh thoảng tái phát
cũng vui mừng khôn tả, cùng nhau đi thật hành hạ). Ba Má tôi cho biết vợ tôi cũng vừa
nhanh ra đường. lên trại thăm tôi lúc sáng sớm nầy, vì có nhận
được giấy cho thăm nuôi gởi về.
Từ trại tù ra quốc lộ 1 ước chừng hơn 2 cây Ở lại nhà Ba Má tôi tại Thủ Đức được vài
số, chúng tôi ghé vào một quán lá nhỏ ven ngày, sau đó tôi cùng vợ con trở lại Mộc Hóa
đường, tôi cùng anh bạn tên Trần Quế Anh theo nơi giấy ra trại cho về.
gốc Cảnh Sát, gọi mỗi người 1 ly cà phê đá,
vừa uống vào một ngụm tôi vội nhả ra không Trên đường đi về Mộc Hóa, qua khỏi cầu cửa
kịp, tưởng chừng như cả hai hàm răng cũng Đông xe dừng lại, vợ chồng tôi xuống xe để
rụng theo luôn. Vậy mới biết sau bao năm đi bộ về nhà, cô bác lối xóm chạy ra mừng rỡ,
người tù cải tạo sống xa cách với thế giới bên người thì nói: “Thằng Hai… mầy mới được
132