Page 131 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 131
Vào lúc 3 giờ sáng ngày 15 tháng 12 năm
1980, tôi và 2 người cùng xóm, Phương và
Chuyện kể cuộc hành trình trốn CS Giỏi (hiện ở trên San Jose), đi đến địa điểm
núi Ông Trịnh cây số 79, ở đó được người
Chuyến vượt biên đầy gian khổ đổi bằng đón và họ đưa vào nhà của những người hàng
xương máu. xóm.
Tôi xuất thân từ gia đình bình thường, ba má Tối ngày 16 tháng
tôi là người Bắc di cư vào Nam năm 1954 và 12 năm 1980, vào
đã sanh tôi ở Sài Gòn. Ba tôi chịu khó và học lúc 10 giờ đêm họ
hỏi, ông biết rành về tiếng Pháp và Anh. Ba dẫn chúng tôi đi
tôi làm sở Mỹ và đời sống gia đình tạm đầy qua những cánh
đủ. Ba tôi thương tôi nhất trong gia đình vì tôi đồng ruộng giống
là con cả, ông lo cho tôi đi học và thành tài. như ngày hội, sau cùng chúng tôi lên tàu nhỏ
Bây giờ nghĩ lại thương Ba tôi rất nhiều. gọi là Taxi để đưa ra tàu lớn. Khi tới tàu lớn
thì cảnh giống như chợ nổi vậy đó, tiếng kêu
Năm 1979, tôi được thả ra từ trong tù mà họ của những người cha người mẹ và trẻ em...
cho một cái danh từ mỹ miều là "cải tạo". Ba Tàu lớn giả làm chở lu để bán, khi tới đó họ
má tôi đã bán hết mọi thứ trong nhà cho liệng hết đống lu xuống biển. Phải chi tôi còn
chuyến vượt biên lần đầu nhưng không thành nhớ chỗ, tôi sẽ chỉ cho một bà tiến sĩ lu
công và mất hết tiền bạc. CSVN tới vớt về để tránh lụt.
Gia đình tôi trở thành nghèo khổ. Má tôi và Chuyến tôi có 60 người, những người đưa tàu
các em từ lớn đến nhỏ phải dậy sớm làm bánh nhỏ họ biết chúng tôi vượt biên nên họ cho
men để bỏ mối kiếm sống mỗi ngày. Tôi người nhà theo thêm 30 người nữa; như vậy
không làm gì được, sáng kiếm ly café cũng tổng cộng 90 người.
không có mà uống. Tàu chúng tôi khởi hành từ Ông Trịnh (Bà
Rịa) đi ra bãi biển Vũng Tàu. Tàu chạy, tôi
Có một ngày còn nhớ thấy hải đăng quay đèn, trên tàu họ
trong xóm, nói anh em cúi xuống sợ công an Biên phòng
anh Sơn có thấy. Con tàu hải hành tới trưa chúng tôi còn
tiệm cán thấy núi Vũng Tàu mờ mờ thì tàu chết máy;
vàng, thấy lúc đó có tàu Biên phòng rượt theo. Chủ tàu
vậy anh nói nói anh em nào có giấy ra trại thì bỏ xuống
tôi qua làm biển, trên tàu đốt lửa để họ đến kéo vào. Tôi
anh chỉ nghề cho. Anh trả tôi 30 đồng mỗi hoang mang không biết cuộc đời của mình ra
ngày, lúc đó tiền lớn lắm. sao? Tàu Biên phòng thấy vậy bỏ đi hướng
khác. Sáng hôm đó tôi mới nhận trên tàu có
Tôi vươn lên từ đó. Với sự tín nhiệm, quen nhiều người quen đi cùng, người tài công và
nhiều chủ tiệm vàng ở Vườn Chuối, Nguyễn em rể của anh ở cùng xóm và một gia đình
Thiện Thuật… tôi bắt đầu chạy hàng và thành người bạn cùng ở tù chung. Anh Xứ, chủ tàu,
công. Tôi dần dần lo cho gia đình và tương lai sau này mới biết anh ta là bạn của cậu vợ tôi
của tôi. bên Canada.
129