Page 126 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 126

mông đưa đến, Mê ngồi kế bên mồi cho tôi         Cao Ủy Liên Hiệp Quốc ra đảo mang chúng
               điếu thuốc. Tôi chỉ hướng cho Mê thấy và đưa     tôi  về  đất  liền.  Những  niềm  tủi  nhục  ngậm
               cần lái cho nàng. Nàng cũng có cảm giác là       ngùi.  Những  người  đàn  ông  cúi  đầu  trong
               mình đang xuôi theo giòng.                       nghẹn ngào, uất hận.  Những phụ nữ mang vết
               Đó là tháng Năm nhưng biển vẫn còn êm như        thương lòng khôn nguôi. Và rồi dù gì đi nữa,
               lụa.  Giờ  thì  ai  cũng  đã  quen  với  gió,  gió   chúng  tôi  cũng  phải  khiêng  niềm  đau  đớn
               không còn lồng lộn nữa, gió chỉ còn là vi vu.    cùng hành trang qua ...

               Tàu  lướt  đi  4                                 Xứ Lạ Quê Người…
               đêm  4  ngày,                                    SpringField, Ohio
               tụi  tôi  thấy
               những     hàng                                   Về  cánh  đồng  mùa  Xuân  nhưng  Mê  và  tôi
               cây  tre  trồi                                   không  tạo  được  mùa  Xuân  trong  mái  ấm.
               lên  giữa  mặt                                   Nàng đã tránh mặt tôi không trò chuyện nhiều
               biển,  trên  đó                                  như ngày xưa nữa và bao giờ cũng dùng thật
               viết  chữ  ngoằn  ngoèo  của  Thái  Lan.  Cả  tàu   nhiều thì giờ để lặng lẽ dùng khăn ấm lau tay
               mừng quá la lên đến Thái rồi, đến Thái rồi!      lau chân cho bé Mãi, nàng ngắm nghía gương
               Nhưng niềm vui chợt tắt ngúm vì tụi tôi thấy     mặt  của  con  nhỏ,  đoạn  thở  dài  và  đưa  khăn
               từ xa 2 chiếc tàu cao ngất xịt khói đen phóng    lên  lau  mặt  con,  ý  chừng  như  không  muốn
               đến  thật  dữ  dằn.  Tôi  bỏ  chạy  nhưng  chẳng   con  nàng  mang  những  vết  nhơ  uế  từ  nàng
               mấy chốc thì chúng bắt kịp.                      truyền sang.

               Những  thằng  hải  tặc  Thái  Lan  với  2  khẩu   Sau  những
               M16 và dao búa nhào xuống ghe, giật phăng        giờ  mệt  mỏi
               tất cả đồng hồ dây chuyền, bới tung hành lý      làm  công  ở
               kiếm vàng vòng. Đoạn bắt tất cả đàn bà con       những  cánh
               gái  lên  tàu  chúng  và  giồng  tàu  tôi  đến  đảo   đồng   bắp,
               Koh Kra.                                         tôi  dùng  thì

               Vừa bước chân lên đảo, thoáng thấy Mê cùng       giờ        để
               đứng với những người đàn bà. Tôi vùng chạy       khuyên  lơn
               tới nhưng hai gã giữ tôi lại, thằng thứ ba đấm   an ủi  và xin  lỗi những tai  nạn của cuộc đời
               thẳng  vào  mặt  tôi,  đom  đóm  tóe  ra,  tôi  gục   xảy đến cho Mê mà những tai nạn ấy làm Mê
               xuống nhưng tôi vẫn còn nhìn được Mê. Nàng       đau  nhiều  nhưng  đã  làm  tôi  đau  còn  nhiều
               bị kéo xệch đi, cát quệt lại một đường dài.      hơn  nữa.  Vì  tự  trong  thâm  tâm  của  tôi  đã
               Trong ánh mắt hốt hoảng tuyệt vọng của Mê        mang một mặc cảm nặng nề là không đủ khả
               có  lồng  theo  sự  thất  vọng  kinh  khủng.  Nỗi   năng  để  bảo  vệ  cho  người  vợ  bao  giờ  cũng
               thất  vọng  vì  tôi  không  bảo  vệ  được  nàng.   nhỏ nhẹ "tùy anh", người tin tưởng tuyệt đối
               Bóng tối và ánh sáng quay cuồng dữ dội trong     vào tôi và nay người vì tôi mà mang niềm thất
               óc, tôi ngất đi.                                 vọng.  Tôi  muốn  uống  rượu  thật  nhiều  cho
                                                                quên sự cắn rứt kia đi, nhưng khi nhìn con bé
               Ba  ngày  dài  tôi  nằm  liệt  trong  cơn  giận  dữ,   Mãi, tôi thấy tôi không cần uống rượu nữa mà
               chúng dùng súng để không chế đám đàn ông,        tôi sẽ dành tất cả tình thương cho con tôi.
               còn đàn bà thì chúng mang khuất qua bên kia        Đến một ngày kia, có lẽ sự uẩn ức đã khiến
               hãm hiếp. Ôi còn nỗi đau lòng nào hơn  cho       Mê chọn một quyết định, nàng để lại một lá
               tôi,  ước  gì  tôi  có  được  một  khẩu  súng,  một   thư trên bàn - "Sao anh không táng em một bạt
               khẩu M72.


                  124
   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131