Page 122 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 122
- Vậy là con Mê không hải lấy chồng thương Những người dân thành thị làm gì biết đi
hế binh Việt Cộng rồi! thuyền? Tôi giang hồ tứ chiếng, tôi từng trải ở
vùng 4 kinh ngòi sông rạch. Chuyện lái
Lời đồn hoảng thuyền chèo ghe với tôi như dân Sài Gòn
hồn này đã phóng xe Honda Dame vậy. Vợ chồng son tụi
khiến bao cô tôi sẽ chèo ghe đi bán hàng bông.
gái xuân thì Nhất định tôi sẽ đưa Mê...
miền Nam vội
vã đi lấy Xuống Xuồng Về Quê…
chồng... đại.
Tôi nghĩ lời Xuồng tôi cũng khá
đồn này chắc từ lớn nên người ta gọi
mấy cha bợm nhậu mà ra chứ nhà nước ta nói là ghe. Ghe tôi gồm
một là một như đinh đóng cột: "Vì hạnh húc hơn 9 mảnh ván góp
của toàn dân, đảng ta mần cuộc cách mạng vĩ lại, nên người ta gọi
đại". là tam bản, mà ghe
Vậy mà dân không tin, các bà con gái cứ vội tam bản của tôi coi
vàng cắt hết móng tay, không dám thoa son ra lại thấy lớn hơn
làm điệu, không dám trang phục chỉnh tề, loại tam bản thường,
guốc cao gót bẻ gót cho hết cao và sau cùng do đó người miền quê gọi là ghe tam bản...
thì vội vã đi lấy chồng. Đám con trai được bự. Tôi mua lại của thằng Hổ. Hổ là bạn
quyền lên giá. Há! cùng đơn vị hồi xưa. Kỳ tan hàng năm 75, Hổ
có nói với tôi là nó về quê vợ ở Hộ Phòng,
Tôi mặc áo sơ mi trắng với cà vạt xanh. Mê
mặc áo dài nữ sinh, xem em thật dịu dàng. Bạc Liêu.
Và sau này khi có ý thối lui về vùng 4, tôi nảy
Đời em và tôi bắt đầu bằng sự giản dị trước ra ý định đi tìm Hổ, dù không hề biết địa chỉ
hết. Nhưng những ánh mắt người lớn trong nhưng khi tôi hỏi Hổ chồng của cô Dần thì
đó có ánh mắt e dè của cha tôi áng chừng như, người ta chỉ cho tôi trúng phóc.
tuổi trẻ hôm nay xây dựng cuộc đời riêng
trong một chế độ chưa hề biết xây dựng. Từ chợ Hộ Phòng đi vào nhà Hổ phải đi bằng
tắc ráng chứ không có đường xe. Vợ chồng nó
Lạy tạ ơn tứ thân phụ mẫu, dưỡng dục sinh
thành. Tôi thì thầm với Mê: có một hàng đáy và 5 công ruộng, hễ con
-" ♪♪♪...dù cho mưa hay cho bão tố có kéo nước sắp lớn thì nó thả đáy kiếm cá tôm, còn
khi rảnh thì lội ruộng thăm lúa. Hai vợ chồng
qua đây, dù có gió, có gió lạnh về, có lá sầu
gầy. Mình ơi, anh vẫn yêu em". hai đứa con lúc nào cũng thoải mái hơn dân ở
Sài Gòn.
(Niệm Khúc Cuối -Ngô Thụy Miên).
Mê chớp mắt, mắt nàng đẹp như trời mưa Hai đứa gặp nhau mừng lắm! Thôi thì cứ
nhẹ.
huyên thuyên. Nó ra kéo cái vó, những con
Biết rằng bám lại Sài Gòn thì đói rã họng vì tép bạc nhảy múa trong đó, hú một tiếng gọi
chỉ có biết bán các vật dụng trong nhà mà ăn mấy bạn bè chòm xóm, cả đám nhậu suốt một
từ từ chứ đâu có công việc gì làm? Tôi xin đêm. Trong đám nhậu có anh Thân, anh cũng
cha mẹ hai bên một ít tiền cùng tiền của tôi và lớn tuổi rồi, có đến 9 đứa con, nhà ở tuốt Cà
của Mê gom lại. Tôi mua một... chiếc Mau, anh lên Hộ Phòng thăm cô Dần là em
thuyền. Mê trợn mắt tròn xoe… ruột. Anh Thân trước kia là giáo viên dạy bậc
Cha tôi la lên: Trời ơi! Tiểu Học, nay anh là sư phụ tổ chức vượt
120