Page 125 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 125

Có chị kia hỏi nếu gặp công an thì mình ăn       Anh Thân cũng nói thêm:
               nói làm sao?                                     - Dê với Mê đi luôn đi.
               Tôi trả lời là cứ nói ra xóm biển ăn cưới, cứ    Mê và tôi nhìn nhau lưỡng lự…
               nói là quen với Sáu Dân và thằng Dám, cùng       Tụi tôi đã có ý định vượt biên từ lâu, những
               lắm thì mình mỗi người một mớ hối lộ cho tụi     đêm cặm sào ở mé sông hai tôi thường nằm
               nó.  Nhưng  tôi  biết  là  suốt  đoạn  đường  đó   nhìn trăng, vẽ ra một cuộc sống đoàn tụ dưới
               không có công an, ra gần tới cửa biển Gành       mái  ấm  gia  đình,  có  cha  có  mẹ,  có  những
               Hào mới đầy dẫy, tuy nhiên tôi sẽ quẹo vào       ngày lễ giỗ cùng nhau ngậm ngùi chia sẻ. Con
               kinh  rạch trước đó một đoạn xa rồi luồn lỏi     cái sẽ phải học hành đầy đủ, có được tự do để
               tới xóm chài và theo nhiều đường lạch nhỏ để     phát triển chứ không thể sống đời trôi nổi như
               ra ngoài biển.                                   chúng  tôi,  không  nhà  không  cửa  không  cột
                                                                trụ.  Tụi tôi bao lâu vẫn coi nhà của thằng Hổ
               Cửa  Gành  Hào                                   như là nhà của mình, một chỗ để dừng chân
               là để cho những                                  giữa hai chuyến lang thang trên kinh rạch.
               ghe đánh cá lớn                                  Tụi  tôi  dự  định  sẽ  tìm  cách  đưa  hết  cả  gia
               đi  mà thôi. Với                                 đình  cha  mẹ,  anh  chị  em  hai  bên,  qua  vùng
               tam    bản    thì                                trời tự do có nắng ấm để sống được đời của
               không  ai  nghĩ                                  con người.
               rằng  sẽ  dám  ra                                Nay sự thể xảy ra thế này, tôi và Mê có cơ hội
               biển vì dễ chìm                                  liều một chuyến để vượt thoát, lành dữ chẳng
               không      nhảy                                  biết  ra  sao?  Tôi  nhìn  Mê.  Mê  nhìn  tôi.  Tôi
               được  sóng  vì                                   gật đầu. Mê cũng gật đầu.
               mũi  không  cao.                                 Anh Thân mừng ra mặt:
               Mà tam bản lườn cũng không sâu nên không         -  Anh  sẽ  bán  ghe  này  đem  tiền  về  Sài  Gòn
               sợ mắc cạn.                                      giao cho ba má tụi em, cho anh địa chỉ  nhà
                                                                hai em đi.
               Tôi chớp đèn 331 cho thằng Dám, nó chớp lại      Chắc chắn mẹ tôi sẽ đầm đìa nước mắt.  Chắc
               an toàn. Rồi nó dẫn đầu cùng với mấy chiếc       chắn cha tôi sẽ Trời Ơi tiếng rõ to.
               vỏ  lãi  chở  thêm  một  số  người  nữa  xé  nước   Tôi và Mê đã quyết định ...
               chạy ra tàu mẹ.
                                                                Vượt Trùng Dương…
               Mây  che  trăng  mờ  mờ, gió  thổi  mạnh,  sóng
               dập dình, người ta nắm níu nhau leo qua tàu      Chiếc ghe cào xoay một vòng, lúng túng tôi
               mẹ. Tàu mẹ là chiếc ghe cào không to lắm có      không  biết  đi  về  hướng  nào,  biển  sao  mênh
               cái  mũi  cao  để  chẻ  sóng  đang  ình  ình  tiếng   mông, đêm sao tối ngòm.
               máy nổ. Nhóm người đã lên hết, bỗng nhiên        Thằng Dám trước khi quay mũi vỏ lãi về đất
               từ trên tàu mẹ anh Thân nhảy xuống ghe tôi:      liền, nó gào lên trong tiếng gió, hướng đó đó.
               -  Chết  cha  rồi  Dê  ơi!  Thằng  tài  công  nó   Tôi ngạc nhiên sao trong đêm đen mà nó phân
               không chịu ra. Giờ làm sao bây giờ?              biệt được hướng nào?
               Tiếng gió thổi át đi lời ảnh.                    Nhìn theo tay nó chỉ, tôi ngộ ra, dù mây che
               -Vậy chứ ai lái tàu ra đây? Tôi hỏi:             đi mặt trăng nhưng vùng đó vẫn mờ sáng hơn
               -Thằng Hổ.                                       tất  cả,  à  hướng  Tây.  Tôi  nhắm  mắt  mường
               -Vậy anh nói nó đi luôn đi.                      tượng lại bản đồ, chênh chếch hướng Tây là
                Hổ cũng từ bên tàu nhảy xuống:                  Thái Lan. Đúng rồi, tôi lấy mũi ghe chếch về
               -Tui đi hổng được đâu anh Thân à, vợ con tui     phải khoảng 10 độ của mặt trăng. Từ đó, cứ
               còn kẹt ở nhà á! Hay là mày đi đi Dê?            vậy tôi đi. Sóng nước bây giờ đã nhồi từ sau


                                                                                                       123
   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130