Page 123 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 123
biên. Anh lùng sục mua những ghe biển ghe Mới mấy tháng sống cuộc đời trôi nổi trên
cào nhỏ tu sửa lại và kiếm mối tìm người vượt kinh rạch sông ngòi, Mê đã hòa vào cuộc
biển. Anh có quen với một xóm biển kia toàn sống đến độ kinh ngạc. Nàng đã mạnh dạn
là người của Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam nhảy ùm xuống sông, tay vịn be ghe khi muốn
mà đứng đầu là Sáu Dân với thằng Dám. Tôi làm chuyện tiểu tiện, đó là khi nói về hãy còn
cũng có theo anh Thân ra xóm biển đó nhậu là chèo, nhưng nay đã có máy gắn trong lòng
nhẹt hết mấy ngày để quen mặt và thuộc thì tôi đã đóng 4 miếng ván thành hình hộp
đường vì anh Thân sẽ bỏ tiền ra để gắn cái cho phòng tiêu tiểu de ra ở phía sau của ghe
máy cũng như lợp khúc mui ghe cho tôi, bù để hầu theo kịp đà văn minh của chế độ. Duy
lại tôi phải hứa sẽ lòi người ra tàu lớn 2 chỉ có điều Mê vẫn còn phải trùm nón lá che
chuyến cho anh khi anh cần. mặt khi bước vào phòng lộ thiên đó vì nàng
Tôi chấp nhận làm chuyện đó nhưng tôi vẫn còn mắc cỡ khi làm chuyện ấy với gió
không có nói cho Mê nghe. hây hây thổi.
Anh Thân dặn tôi rằng:"Với đàn bà mình hải Mê cũng đã biết lái ghe, đẩy cần qua phải để
làm vài chuyện lén, chỉ vài chuyện thôi, đừng quẹo trái và qua trái để quẹo phải cũng như đã
làm nhiều quá thì hay bị lộ vì người đàn bà là dám thòng ngược người xuống để tháo bỏ
thầy của các bậc tiên tri, cũng như bà lão mù những đám lục bình cuộn vào chân vịt. Mê trở
người Bulgary, Vanga Dimitrova đã từng tiên thành Phó Tổng Bí Thư của con... xuồng quốc
đoán chính xác về thảm họa nổ tung nhà máy gia chỉ có hai đứa. Nay thì tụi tôi có thể đi xa
nguyên tử Chernobyl, có đúng hông? Tuy hơn là cứ chèo vòng vòng vùng Hộ Phòng,
nhiên nếu bao giờ bị bể thì mình hải chối Giá Rai mua đồ hàng bông ghé chợ bán lại.
biến đi liền" Tụi tôi đi thẳng lên Sóc Trăng băng qua Cù
Lao Dung, nơi mà những người dân vẫn còn
Tôi không coi câu đó là khuôn vàng thước chưa dám mặc áo quần màu sáng mãi từ thời
ngọc nhưng tôi nghĩ thà là một người bị hồi Pháp thuộc. Vì họ sợ là chỉ điểm của những
hộp còn hơn là cả hai phải cùng lo âu. Cứ để cuộc oanh tạc của phi cơ. Họ mặc áo quần
yên cho Mê thắc mắc về những lục bình từ màu nâu hay màu đen để hòa với đất.
đâu đến mà trôi sao nhiều quá? Tôi phải lo Tụi tôi không biết điều đó, Mê mặc áo bà ba
chuyện cơm nước và tương lai, những chuyện màu xanh, tôi mặc áo thung màu trắng vào
đó đầy hồi hộp và gay cấn lắm rồi. rẫy của họ hỏi thăm mua chuối khoai lang
khoai mì, họ nói chuyện mà cứ nhìn lên trời
Ghe được gắn thêm máy và được lợp mui, tôi lo sợ máy bay đầm già rồi họ biểu tụi tôi thay
và Mê thấy thoải mái hơn nhiều. Tôi không áo quần cho họ yên tâm.
còn phải gò Theo sông nước kinh ngòi, ngược giòng Cửu
lưng bước tới Long thuyền tôi lên đến Cần Thơ, vựa trái cây
bước lui theo miền Nam nước ngọt. Ngang qua Trà Ôn lên
nhịp chèo. Mê đoạn nữa gặp Trà Nóc có những quán cà phê
cũng không người Tàu bán lá trà xanh. Tụi tôi đưa thuyền
còn phải nhẫn quành lại Cái Vồn rồi xèn qua Cái Khế mua
nhục thò cánh chôm chôm măng cụt.
tay xuống nước
quạt quạt cho Cuộc nổi trôi trên kinh ngòi có những buổi
nhanh hơn mà chiều vàng ngồi trên mui ghe, chân quặp vào
cho kịp con nước. Ghe tôi chạy vù vù. cần lái, tôi nhâm nhi hủ rượu Tắc Kè mua ở
121