Page 129 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 129
thuộc, chợt tôi cảm tiếng con tim nhẹ nhàng.
Hình như trong gió có gì gần gũi, hình như
trong nắng có gì thân thương. Nhưng mà ...
Ai kìa đang ngơ ngẩn nhìn hàng tên trên
cửa? Ai kìa sao lại mặc áo bà ba? NHỚ QUÊ (Xướng)
Dáng ai sao nhẫn nại? Ơ, ai như là em? Có
phải là Mê? Hay tôi đang mê? Tóc em vẫn
dài, dáng em vẫn dịu. Đúng là Mê rồi!
Nàng xoay người lại, nước mắt đã đầm đìa.
Hai cha con tôi chết sửng. Mãi nhận ra ngay
đó là mẹ dù Mãi chỉ biết nàng trong một tấm
ảnh chụp ngày xưa.
Mê vẫn vậy, em vẫn vậy. Có chăng là vết
thương em đã lành. Em đã là y tá, em đi khắp
các trại tị nạn chữa lành vết thương nạn nhân Quê hương yêu dấu chẳng phai mờ
và vết thương em. V n cứ vương buồn những thoáng mơ
Tôi ôm chầm lấy Mê, Mê ôm chầm lấy Mãi.
Dê Mê Mãi, chúng tôi ôm chầm lấy nhau. Thương nước trong tay uân ác độc
Như trong mơ… Xót dân dưới ách lũ phỉnh phờ
Mê nhìn tôi trong phim, Mê biết vết Nơi đây dằn vặt bao niềm nhớ
thương tôi vẫn còn, Mê về. Mê chữa tôi Chốn ấy ngổn ngang những ngóng chờ
lành hẳn.
Tôi biết, tôi phải giữ lại Lòng bỗng ngập tràn muôn tiếc nuối
nông trại vì có ngày Mê sẽ Tâm tình xin trải mấy vần thơ
về và nay Mê đã về thật…
Vũ Linh Huy
-Kiến Hôi- (Singapore - 3/5/2022)
NHỚ QUÊ (Họa)
Quê cha đất tổ khôn nguôi nhớ
Nhớ Ngày Quốc Hận 30/04/1975 Nghèn nghẹn xốn xang nỗi sống nhờ
M i tháng Tư về thấy niềm đau
Hỏi lòng ch ng biết trả lời sao Quốc gia bán rẻ mưu loài uỷ
Hỡi người chiến sĩ năm xưa ấy Dân tộc đọa đày chước cộng nô
Bao năm rã ngũ chốn phương nào… Bên này yên ấm lòng trăn trở
Bên ấy tang thương dạ ngẩn ngơ
Nhớ thời trai trẻ chốn binh đao Nửa đời ôm hận sầu xa xứ
Vì nước quên mình lăn xả vào
Giữ mãi trong m lời Bất Khuất Mong chóng ngày về bên bến mơ
Dù cho thân thể có hư hao...
Khánh Yên
Nhan Điểm Phước 352 (Lấy ý từ bài thơ của BS Huy)
127