Page 132 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 132
Cứ vậy tàu trôi Một đám đàn ông thanh niên Thái kéo đến với
mà tôi cứ đèn pin trong tay, họ rọi xem, bắt những
tưởng nó đứng người đàn bà và con gái dẫn đi để hãm hiếp.
một chỗ, gặp Đến sáng, đám đàn ông mọi rợ đó không xuất
những tàu hàng hiện, chỉ toàn là đàn bà ra cho đồ ăn. Sau đó
nó bỏ đi luôn. cảnh sát đến và đưa chúng tôi về trại Song
Trên tàu không Kla. Tôi nghĩ về đất nước Thái Lan là một
có gì ăn, nước uống thì cạn. Anh em trên tàu nước về đạo Phật mà lại có một số những con
có ý kiến lấy dầu nấu nước biển bốc hơi và người lòng dạ dã man, ác thú.
chia cho mỗi người một nắp bình bi-đông để
trên môi cho khỏi bị khô môi. Trong dịp Giáng Sinh này, nhớ Giáng Sinh
xưa mà Chúa đã cứu mạng 90 người trên
Đêm 24 tháng 12 năm 1980, trên biển có một chuyến hành trình đầy nguy hiểm. Trên ghe
ánh đèn xuất hiện. Trên tàu tôi vui lên và nghĩ toàn người Công giáo, họ đã
chúng tôi được cứu! Từ xa, chúng tôi thấy tàu đọc kinh cầu nguyện hàng
đó mang lá cờ Thái Lan. Anh em quân đội đêm cho con tàu chúng tôi
chúng tôi mừng vì mình đã vào ranh giới Thái được mọi sự bình an.
Lan. Khi tàu Thái áp lại gần và họ bảo chúng Sau này, gặp Bà Xã người
tôi lên tàu của họ. Khi lên tàu họ, chúng tôi Công giáo, tôi kết hôn và theo
thấy nước đá để ướp cá bèn lấy bỏ vào miệng đạo.
cho đỡ thèm. Sau đó họ nấu nồi cháo trắng và
cho cả tàu ăn. Chúng tôi đều đói nên ăn hơi Trịnh Văn Việt
nhiều.
Đúng vào lúc 12:00 giờ đêm Giáng Sinh, họ Yêu là nhớ ít tưởng nhiều
xét chúng tôi có gì họ lấy hết. Đàn bà con gái Yêu là chẳng biết mình yêu cái gì
họ cho vào phòng kín. Họ không có hãm hiếp. Yêu nhau đâu bởi hàng mi
Sau màn "lột sạch", họ bỏ chúng tôi xuống lại Đắm say đâu phải chỉ vì đôi môi
tàu vì họ nói nếu họ cứu chúng tôi, họ sẽ bị Yêu là yêu, có thế thôi…
tù. Thế là chúng tôi 90 người lại lênh đênh
trên biển. Con tàu chúng tôi đã vào vùng biển
Thái Lan rồi thì các bạn biết giống như mình Em Yêu
thả mồi xuống biển, biết bao con cá bay tới để Em yêu, yêu mẹ yêu cha
ria mồi. Sau 17 lần cướp bóc, hãm hiếp tất cả Yêu anh yêu chị, yêu bà yêu ông,
phụ nữ và trẻ em, những lần như vậy họ thẩy Thầy cô, các bạn đồng môn,
cá và nước đá cho chúng tôi ăn đỡ đói. Có tàu Yêu chàng Bất Khuất
khi đến cướp không còn gì để lấy, chúng nó chiến trường xông pha
đập nóc mũi tàu và lấy luôn máy. Thế là tàu Gãy súng chăm lo việc nhà,
tôi trống rỗng. Ra tù cải tạo, thoát qua xứ người
Nung chí tái tạo cuộc đời
Đến chiều 3 tháng 1 năm 1981, tàu chúng tôi
dạt vào bờ của làng Gailin. Gần tới bờ tàu bị Quang phục đất nước tự do thái bình
sóng đánh mạnh. Tụi tôi nhảy hết xuống biển. Trai bất khuất, gái thủy chung
Tôi đi không nổi vì những ngày đói khát trên Cùng một lý tưởng "vì dân quên mình"
biển. Tiếng la hét, khóc lóc của những đứa Yêu nhau, yêu nước Việt Nam!
trẻ. May mắn tất cả người trên tàu vào bờ bình Lính Già TĐ
an.
130