Page 310 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 310

Lê Thị Yên Hà                                    Tôi sực nhớ lại lúc trên xe anh đã lén  ghi
               Giáo Sư Trường Trung Học... Tỉnh…                tên và địa chỉ tôi rồi. Tôi nói:
                                                                -  Như  vậy  không  công  bằng  đâu  vì  tôi
               Khi tôi quay nhìn lại thấy anh ghi vội vã địa    không biết tên anh.
               chỉ tôi rồi cho vào túi áo. Tôi vờ như không     -  Tôi tên Hồ Hải. Trần Hồ Hải.
               thấy gì cả.                                      Tôi nhìn anh kỹ hơn một chút rồi nói:
                                                                -  Tên anh nghe phong trần và mang nhiều
               Buổi  trưa  mùa  hè,  ngoài  trời  nắng  chói    mộng lớn quá nhỉ?
               chang  nhưng  không  gay  gắt  vì  những  cơn    -  Vâng! Bố tôi muốn tôi sau nầy được vẫy
               gió  nhẹ  như  ru  lướt  thướt  thổi  qua.  Bầu   vùng  ngang  dọc,  tung  hoành  bốn  phương
               trời  bao  la  xanh  thẳm,  những  đám  mây      cho thỏa mộng làm trai.
               trắng  trôi  bồng  bềnh,  lang  thang  vô  định   -  Bây giờ anh đã được toại nguyện chưa?
               như cuộc chiến đang trùm phủ quê hương           -  Có lẽ có, cũng có lẽ chưa.
               nầy chưa biết sẽ về đâu, đến bao giờ? Nhìn       -  Vì Sao? Câu nói của anh hơi mâu thuẫn
               anh  lính  trước  mặt  tôi  bỗng  thấy  bồi  hồi   đó.
               xúc động. Màu da ngâm đen của anh không          Anh cười và lắc đầu:
               làm xấu đi đôi mắt u buồn mang chút lãng         -  Nếu có thời gian tôi mới nói được nhiều
               mạn dưới đôi mày rậm cương trực nhưng            hơn.  Bây  giờ  tôi  với  cô  sắp  chia  tay  rồi.
               thanh  tú.  Gương  mặt  nầy  ngày  còn  là  thư   Mong có dịp khác sẽ tâm sự nhiều.
               sinh chắc có nhiều cô bạn say đắm. Thấy tôi      Tôi mỉm cười:
               nhìn  có  vẻ  quan  sát,  anh  chỉ  mỉm  cười    -  Còn dịp khác sao?
               không nói gì.                                    Ngay  lúc  đó  anh  tài  xế  lên  tiếng  gọi  hành
                                                                khách trở lên xe nên câu chuyện chúng tôi
                                                                đành gián đoạn. Khi ngồi lại trên xe chúng
                                                                tôi  không  tiện  chuyện  trò  tiếp.  Xe  chạy
                                                                được khoảng khá xa anh xuống xe và từ giã
                                                                tôi:
                                                                -  Tôi phải xuống ở đây vì gần đơn vị của tôi
                                                                rồi. Hy vọng được gặp lại cô Hà.
                                                                -  Dạ, chào anh.
                                              Phà Mỹ Thuận      Sau khi anh đi rồi tôi hỏi anh tài xế:
               Khi xe đến bắc Mỹ Thuận tất cả hành khách        -  Chỗ nầy là đâu vậy anh?
               phải xuống xe, tôi và anh cũng đi theo mọi       -  Ở đây thuộc quận Long Hồ tỉnh Vĩnh Long
               người.  Khi  đi  ngang  qua  hàng  trái  cây  tôi   đó cô. Anh lính nầy chắc thuộc Sư Đoàn 9
               dừng lại và mua khá nhiều quà về cho các         Bộ Binh.
               em. Thấy tôi xách nhiều đồ anh lên tiếng:        -  Sao anh biết vậy?
               -  Để  tôi  tiếp  giùm  cho  cô.  Cô  xách  nhiều   Anh tài xế cười:
               nặng quá.                                        -  Tôi thấy mấy ông Sư Đoàn 9 Bộ Binh hay
               -  Dạ không sao đâu anh, tôi xách được mà.       đóng quân quanh vùng nầy lắm.
               Lâu ngày về nhà mua chút quà cho vui vậy
               thôi.                                            Mùa hè năm ấy tôi hưởng trọn hạnh phúc
               -  Cô Hà chu đáo quá.                            với cha mẹ, với các anh chị em và được về
               -  Ồ, sao anh biết tên tôi?                      quê ngoại vui chơi thỏa thích nên quên hẳn
               Anh cười: ”Biết được mới hay chứ!”               câu chuyện trên xe với anh lính xa lạ kia.



                   308
   305   306   307   308   309   310   311   312   313   314   315