Page 312 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 312

Hải đã đến thăm tôi sau một năm dài quen
               biết.  Chúng  tôi  rất  mến  thương  và  quý
               trọng đối phương. Tôi đang tha thiết muốn
               được gặp mặt  anh thì anh bỗng xuất  hiện
               như người cầm ánh đuốc soi đường cho tôi
               giữa đêm tăm tối. Hải cho biết anh đang đi
               công tác và sẽ ở lại đây một tuần. Anh nói
               chỉ có thể gặp tôi vào mỗi buổi chiều thôi.

               Hôm ấy là lần đầu tiên chúng tôi chính thức
               hẹn hò. Qua những cánh thư xanh tình cảm         Hoàng  hôn  dần  xuống,  ráng  chiều  đỏ  rực
               đã nẩy nở âm thầm nhưng chúng tôi chưa           cuối chân trời, trên cao mây bồng bềnh bay
               dám  nói  ra.  Chiều  nay  cuối  mùa  Hạ,  chút   ngang  hờ  hững,  gió  vi  vu  rung  nhẹ  mấy
               nắng  hờ  còn  giăng  mắc  trên  những  hàng     hàng  cây,  bầy  hải  âu  bay  lượn  từng  đàn
               cây  phượng,  cây  sao,  trải  dài  trên  con    giữa  khung  trời  tuyệt  mỹ.    Ngoài  xa  dòng
               những con đường thênh thang im vắng. Lá          sông  đang  rì  rào  bủa  sóng,  âm  vang  như
               rơi  nhiều  và  mây  trời  như  ngừng  đọng      một cung nhạc tình cổ điển. Tôi ngước lên
               trong đôi mắt anh, đôi mắt đặc biệt đã gây       nhìn Hải, tôi chìm đắm trong đôi mắt mang
               cảm  tình  trong  tôi  ngay  từ  phút  giây  đầu   màu  trời  hoàng  hôn  buồn  vạn  thuở  của
               gặp gỡ, tôi như thấy cả một trời hoàng hôn
               trong đó. Tôi  đã  âm thầm đặt  tên  cho đôi     chàng  và  Hải  cúi  xuống  trên  môi  tôi…  rất
               mắt anh là: “Đôi mắt hoàng hôn”.                 lâu…

                                                                Những buổi chiều sau đó chúng tôi đã trở
               Chúng tôi tìm một quán nước nhỏ, vắng vẻ         thành  đôi  tình  nhân  yêu  nhau  thắm  thiết.
               bên bờ sông để dễ bề tâm sự.  Anh kể cho         Hải cho biết trong năm nay anh trai chàng
               tôi  nghe  về  tuổi  thơ  của  anh,  gia  cảnh  và   cưới  vợ  nên  Hải  hẹn  mùa  hè  năm  sau  sẽ
               cuộc đời binh nghiệp bằng một giọng trầm         mang sính lễ đến gia đình tôi. Hải nói:
               buồn, ngọt ngào, êm ái.  Tôi yên lặng lắng       -  Tuy  mình  chưa  làm  lễ  hỏi  nhưng  trong
               nghe anh, hồn bâng khuâng xao xuyến.  Tôi        thâm tâm anh, em đã là vị hôn thê của anh
               yêu  mến  tất  cả  những  gì  anh  có,  anh  rất   rồi.
               chân  thành  không  che  giấu  gì  cả.    Anh  đã   -  Em không tin đâu. Nhỡ anh gặp một cô
               không ngần ngại nói rằng đã yêu tôi từ lâu.      gái đẹp nào rồi sẽ quên mất em thì sao?
               Anh mong mỏi  được trở  thành người  bạn
               trai duy nhất của tôi.  Anh bảo rất nhớ tôi      Anh cười, tát nhẹ vào má tôi:
               trong  những  đêm  nơi  tuyến  đầu  heo  hút,    -  Nếu anh gặp người đẹp anh sẽ quên em
               những chiều buồn rời rã sau một cuộc giao        thì tình yêu mình đâu còn ý nghĩa gì chứ!
               tranh,  những  đêm  nhìn  trăng  treo  giữa      Yêu một người là vì yêu chính con người đó
                                                                không có gì thay thế được. Em hiểu không?
               đỉnh trời cao mà không ngăn được nỗi nhớ         -  Em hiểu rồi. Anh yêu em vì em là Yên Hà
               nhung dào dạt.                                   phải không?
               Anh kéo tôi vào lòng, đưa tay vuốt tóc tôi,      Anh cười:
               tôi không phản đối và nắm lấy tay anh siết       -  Em thông minh đó, đúng vậy.
               chặt. Dù không trả lời anh nhưng cử chỉ đó       -  Nếu có một người giống hệt như em thì
               đã gián tiếp nói với anh là tôi đã chấp nhận     sao?
               tình yêu của anh rồi.



                   310
   307   308   309   310   311   312   313   314   315   316   317