Page 385 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 385
Rốt cuộc cũng chỉ có Kiệt và tôi ôn cố tri tân Tôi chua xót nghĩ thầm: không lẽ…
cho đến lúc quán đóng cửa. Đúng như tôi dự đoán! Khi về tới BCH/ Liên
- Tao hứa với một thằng em là về nhà nó Đoàn là tôi nhận được tin Tổng Y Viện Duy
ngủ, nhưng bây giờ thì trễ quá rồi. Tân đang di tản. Xe ra đón thương binh rồi
- Nhà ở đâu? Tôi hỏi lại. đưa họ thẳng xuống tàu Hải Quân để vào Sài
- Đường Ông Ích Khiêm. Gòn trước. Tàu Hải Quân đậu ở đâu, bến nào?
- Xa quá! Thôi, bụi đời đêm nay đi! Mai Không ai biết! Cứ cho xe ra nhận thương binh
tính. thì sẽ có chỉ thị tại chỗ ngay. Thiếu úy cóc
Lại chui vào khách sạn Ô Kê! Một đêm thân cắn như tôi mà còn biết là đã tới ngày cáo
tình với mọi thứ trên đời đem ra kể cho nhau chung của Quân Đoàn I và Đà Nẵng, huống
nghe. Mới hôm nào cả đám gần 30 chục tên chi các đàn anh cấp lớn hơn. Cả hậu cứ vắng
"quai chảo" quậy tứ tung lúc mới vừa từ Sài tanh dù chỉ mới hơn 10 giờ sáng!
Gòn ra.
Sau đó mọi người thức trắng để sáng chia tay Trưa - Gặp Đại Úy Phương tại Ban 4, thì
ra đơn vị ngay sau đêm Giáng Sinh. Bây giờ được biết sáng nay không có họp gì cả, vì
chỉ có hai đứa Liên Đoàn Trưởng và Liên Đoàn Phó cùng
chúng tôi nằm với các ban trực thuộc hành quân đều không
rù rì cho quên thấy đâu. Chắc là đi họp bên SĐ3 BB. Các
niềm ưu tư, lo ban khác thì chỉ làm việc cho có rồi mạnh ai
lắng. nấy chạy lo gởi gấm gia đình trên những
chuyến bay cuối cùng rời khỏi Đà Nẵng. Ban
Thứ Năm, 4 thì lo giúp Bác Sĩ Tín di tản thương binh.
27-03-1975. Các Tiểu Đoàn, Pháo Đội 105 ly và Đại Đội
Sáng - Chia tay với Kiệt mà lòng bùi Thám kích vẫn án binh bất động. Cũng có
ngùi. Hai thằng Sài Gòn gần như thức trắng nghĩa là bất khiển dụng!
đêm để bàn loạn đủ mọi điều liên quan tới Bữa cơm trưa trong phòng ăn chỉ vỏn vẹn có
thời cuộc, để rồi chỉ nhìn nhau thở dài. Lại bắt năm người: Đại úy Phương, Trung úy Long
tay chúc bình an như hai năm trước. Lại hẹn Ban 5, Thiếu úy Hướng Ban Tài Chánh, tôi và
gặp nhau, nhưng địa điểm là tại… Sài Gòn! người Hạ sĩ quan phụ trách ẩm thực. Không
Hẹn, mà trong lòng rưng rứt, bán tín bán nghi có ai muốn gợi chuyện hay bàn luận, kể lể,
vì… Đà Nẵng trong cơn hấp hối đã trở thành nên bữa ăn thật buồn tẻ. Hầu như ai nấy cũng
ngựa chứng. Hỗn loạn đến cùng cực! Tình chỉ cầm hơi và cố nuốt, để không phụ lòng
trạng tồi tệ đến mức rối rắm. Không cách gì một quân nhân hết lòng với bổn phận và hết
vãn hồi được trật tự. Nhà cửa ngoài phố đã có tình với Quân Đội là người đã lo chu toàn hai
dấu hiệu vô chủ. Quân xa và cơ giới vẫn chạy bữa cơm cho chúng tôi.
nghẹt đường. - Có gì đâu, Thiếu úy. Bổn phận mà!
Lại thêm một ngày gượng sống để chờ Trung Sĩ Kính cười nhẹ khi tôi ngỏ lời cám
phép lạ, hay đúng hơn là chờ được di tản vào
Nam trước khi địch tràn vào. Con đường từ
quốc lộ vào Phú Lộc bình thường chỉ toàn in
bánh xe ôm hay lác đác vài GMC hoặc Jeep
ra vào, nhưng sáng nay thì mù mịt bụi cát vì
một đoàn quân xa đang từ hậu cứ chạy ra.
Không phải chuyển quân, mà dẫn đầu là chiếc
Dodge của Trạm Xá.
383